"Chẳng lẽ vì linh hồn đổi người, nên thần thức cũng thay đổi?" Tô Hàn Cẩm nhẹ nhàng thở ra, cảm giác vừa rồi bị đông đảo cao thủ nhìn chằm chằm thật sự khó chịu.
Nữ tu kia liếc xéo nàng một cái, "Nếu chưa từng đến thì sợ cái gì, còn cố tình trì hoãn thời gian!" Nàng "bang" một tiếng đặt thanh ngọc thước lên bàn, "Hai khối trung phẩm linh thạch!"
Nữ tu trẻ tuổi lúc nãy đẩy Tô Hàn Cẩm đột nhiên ló đầu ra phía sau, "Không phải nói một khối sao?" Mặt cô ta đỏ bừng, có vẻ rất sốt ruột, "Ta vất vả lắm mới gom đủ một khối trung phẩm linh thạch."
"Lắm miệng, nàng trì hoãn thời gian, tự nhiên phải phạt!" Nữ tu kia không vui liếc Tô Hàn Cẩm, "Không nộp được thì bây giờ rời đi."
Tô Hàn Cẩm biết nữ tu này không vừa mắt mình, cũng không muốn gây thêm chuyện, lấy ra hai khối linh thạch ném lên bàn. Nữ tu thủ vệ hừ lạnh một tiếng, móc ra một quả ngọc bài, "Tên!"
"Tô Hàn Cẩm!" Lần này, Tô Hàn Cẩm dùng tên thật của mình.
Một lát sau, nữ tu ném ngọc bài vào tay nàng. Tô Hàn Cẩm nhận lấy rồi nhanh chân vào thành, nắm chặt ngọc bài trong tay, linh thức rót vào một sợi, liền thấy bên trong có mấy chữ nhỏ xíu.
"Tô Hàn Cẩm, Ngưng Thần tám tầng."
Đây là thân phận của nàng ở Hồn Nguyên thành, không phải ma tu Mị Nương, mà là chính nàng.
Vào thành rồi, Tô Hàn Cẩm phát hiện tu vi của tu sĩ trong thành không đồng đều. Dọc đường đi, tu sĩ Luyện Khí kỳ nhiều nhất, cũng thấy vài người Ngưng Thần Kỳ, Trúc Cơ kỳ trở lên thì thỉnh thoảng mới thấy một hai người, còn Kim Đan kỳ thì không thấy ai. Đại khái đây là trình độ chung của Thanh Mãng Sơn này, cho nên trước kia ma tu Mị Nương tu vi Trúc Cơ kỳ đích xác không tầm thường, nếu không gặp phải những lão quái Kim Đan kỳ thần long thấy đầu không thấy đuôi kia, thì tiên có địch thủ. Nàng vừa đi vừa tìm hiểu tin tức, đến khi tới Hồng Mông quán thì đã biết rất nhiều chuyện.
Hiện tại đang là thời gian khói độc phong sơn, còn ba ngày nữa mới có thể vào núi. Trong Hồng Mông quán có một cái thị trường giao dịch lớn, có thể mua bán vật phẩm, hơn nữa ở đó còn có thể tuyên bố nhiệm vụ. Chính là nếu ngươi cần vật phẩm mà thị trường giao dịch không có, thì có thể treo giải thưởng. Tô Hàn Cẩm đến Hồng Mông quán là muốn tìm một bộ công pháp tu luyện cao giai, dù sao nàng hiện tại đang luyện Dục Nữ Tâm Kinh. Bản thân nó không hợp với kiếm đạo, hơn nữa tiến giai quá khó khăn, một mình tu luyện khó mà tiến thêm, nhưng mà bảo nàng cùng nam nhân lên giường, cùng vô số nam nhân lên giường, Tô Hàn Cẩm cảm thấy mình e là không tiếp thu được.
Nàng tiến vào Hồng Mông quán, lập tức đi đến khu công pháp, nhưng nhìn tới nhìn lui, vẫn không thể tìm ra chút manh mối nào. Dục Nữ Tâm Kinh mà Mị Nương tu luyện vốn là công pháp đứng đầu của ma đạo nữ tu. Năm đó, nàng ngoài ý muốn đoạt được nó, mừng rỡ như điên, liền luôn dốc lòng tu luyện, ngự vô số nam nhân. Đối với các công pháp khác, nàng hoàn toàn không có hứng thú, tự nhiên cũng không hiểu biết gì. Hiện tại nhìn công pháp mà linh lang trước mắt tu luyện, Tô Hàn Cẩm cũng cảm thấy vô cùng đau đầu. Khi nàng nhìn đến hoa cả mắt thì nghe được một tiếng kinh hô của một nữ hài tử.
"Ca, công pháp tu luyện nhân giai cao cấp thế mà lại cần đến 30 trung phẩm linh thạch!"
Tô Hàn Cẩm theo tiếng nhìn lại, liền thấy một thiếu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt, khoảng 17-18 tuổi, mắt to tròn xoe, tóc đen nhánh vấn thành hai bím, trên bím tóc bên trái cài một đóa hoa tím quyên, ngoài ra không có trang sức gì khác, quần áo trang điểm cực kỳ mộc mạc, nhưng cũng khó che giấu dung mạo thanh lệ của nàng. Nếu đặt vào thế kỷ 21, nàng cũng là kiểu nhân vật "thần tiên muội muội", "trà sữa muội muội". Chỉ là lúc này khóe mắt nàng hơi cong xuống, thần sắc có vẻ vô cùng uể oải. Còn nam tử bên cạnh nàng ước chừng hai mươi mấy tuổi, mặc áo dài vải thô màu xám, dung mạo tuy không tính xuất chúng, nhưng lại cho người ta một cảm giác rất thành khẩn, lúc này đang an tĩnh đứng bên cạnh thiếu nữ, trong ánh mắt lộ ra một chút ưu sầu.
Tô Hàn Cẩm theo tầm mắt của thiếu nữ nhìn qua, liền phát hiện nàng cũng đang xem công pháp tu luyện, bất quá là nhân giai cao cấp. Công pháp tu luyện hiện tại được chia làm ba giai: thiên, địa, nhân, mỗi một giai đoạn lại có cao, trung, thấp chi phân. Riêng nhân giai cao cấp đã cần đến 30 khối trung phẩm linh thạch, Tô Hàn Cẩm đột nhiên cảm thấy tài sản trong túi Càn Khôn của mình cũng chẳng đáng là bao. Nàng lắc lắc đầu, chuẩn bị đi xem có thiên cấp công pháp hay không, vừa mới bước được hai bước, liền nghe thấy thiếu nữ kia lại kêu lên: "Di, là ngươi a, lại gặp được ngươi."
Tô Hàn Cẩm hơi nhíu mày, theo bản năng mà đề cao cảnh giác. Không phải nàng quá đa nghi, mà là hiện tại tác giả luôn viết Tu Chân Giới vô cùng tàn khốc, tùy tiện giết người đoạt bảo, hễ không hợp ý là vung tay đánh nhau. Mà nàng hiện tại lẻ loi một mình không nơi nương tựa, tự nhiên không thể đại ý.