Thiếu niên tuy không ngẩng đầu, nhưng cất giọng khàn khàn: “Ta… Ta tên Hư Phong.”

Chỉ một câu nói lắp bắp có chút thấp thỏm ấy thế mà khiến cả người Tô Hàn Cẩm run lên.
Đến tận giờ khắc này, Tô Hàn Cẩm mới cảm thấy một nỗi khó chịu, một nỗi khó chịu buồn nôn.
Cô yêu cầu lực lượng, cô rõ ràng là yêu cầu lực lượng, vì lực lượng, vì báo thù mà có thể bất chấp tất cả, nhưng lúc này đứng trước mặt thiếu niên này, cô vẫn cảm thấy khó thở, vô cùng nan kham. Tô Hàn Cẩm khó chịu nắm chặt vạt áo trước ngực, đúng lúc ấy, thiếu niên ngẩng đầu nhìn cô.
Đôi mắt hắn sạch sẽ, trong sáng, đen láy như sơn, hắc bạch phân minh, ẩn ẩn ánh lên màu xanh thẳm nhạt, còn thanh triệt hơn cả mặt hồ, như thể lột trần mọi ô trọc trong lòng cô, khiến cô không còn chỗ che giấu.
Ngay khoảnh khắc vừa đến đây, cô còn nghĩ, nếu thiếu niên này có thể giúp cô từ Trúc Cơ kỳ đột phá lên Kim Đan trung kỳ, mà cô lại không nhìn ra tu vi sâu cạn của hắn, khẳng định là đại bổ chi vật có tu vi cao thâm vượt quá tưởng tượng, nếu hút khô dương nguyên của hắn, biết đâu cô có thể đột phá thêm lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play