Tô Hàn Cẩm có chút thấp thỏm muốn thương nghị với Thù Ngàn Lẫm, nhưng hắn vẫn không mở mắt. Lúc nàng có chút vô thố thì Thù Ngàn Lẫm bỗng nhiên nâng tay lên, nắm lấy tay nàng, còn an ủi vuốt nhẹ một chút.

Thấy hắn vững vàng như vậy, Tô Hàn Cẩm cũng không nghĩ ngợi lung tung nữa. Dù sao giặc đến thì đánh, nước lên nâng nền, nếu thật sự bị phát hiện, cùng lắm thì liều cá chết lưới rách. Đến lúc đó, quản lý giả của phường thị tự nhiên sẽ ra mặt. Vạn Sầu là ma đạo tu sĩ, tạo sát nghiệt chắc chắn không ít hơn nàng, náo lớn lên thì cả hai bên đều không có lợi.

Nửa canh giờ sau, linh thuyền phát ra một tiếng "bùm" lớn. Ngay sau đó, một đại hán áo xanh đứng dậy, "Linh thuyền Thúy Vân Hào của Cẩm Tú phường xuất phát, các vị đạo hữu nghỉ ngơi một lát, dự tính ba canh giờ nữa sẽ đến phường thị."

Hắn nói xong không ai để ý tới, hắn cũng không để bụng, lập tức chui vào khoang thuyền. Lúc này, trên boong tàu linh thuyền chỉ còn lại hành khách. Hiện tại là mùa ế hàng, Tô Hàn Cẩm đảo mắt nhìn quanh, trên toàn bộ boong tàu cũng chỉ có hơn 20 người. Trừ ma tu Trúc Cơ kỳ Vạn Sầu ra, tu sĩ còn lại phần lớn là Luyện Khí kỳ. Nàng và Thù Ngàn Lẫm xem như có tu vi nổi bật ở đây.

Tu chân đại đạo xa vời, có bao nhiêu tu sĩ cấp thấp cả đời dừng bước ở Luyện Khí kỳ. Mị Nương lúc trước ếch ngồi đáy giếng, không coi ai ra gì, cũng có thể hiểu được. Nghĩ đến đây, Tô Hàn Cẩm thở dài một tiếng. Thù Ngàn Lẫm nắm tay nàng hơi dùng sức, nàng cười nhạt, rồi đưa tay còn lại đặt lên mu bàn tay hắn.

Như vậy, có tính là thượng cẳng chân hạ cẳng tay gắn bó không? Chỉ là nói yêu quá sớm, đại để là lẫn nhau nương tựa mà thôi.

Chuyến đi diễn ra bình an vô sự. Linh thuyền cập bến Cẩm Tú Phường, Tô Hàn Cẩm vừa định rời thuyền thì bị một tu sĩ Ngưng Thần kỳ gọi lại. Nàng lập tức rùng mình trong lòng. Chẳng ngờ, nam tử kia lại thập phần vụng về chắp tay với nàng: "Xin hỏi tiên tử phương danh?"

Không biết các nữ tu trên đời này khi bị tiếp cận thường có phản ứng gì? Tô Hàn Cẩm không đáp lời, chỉ hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn Thù Ngàn Lẫm. Hắn vẫn mặt vô biểu tình, có điều Tô Hàn Cẩm cúi đầu thấy ngón tay hắn khẽ động, liền khẽ mỉm cười, biết vị Poker face này đang không vui trong lòng, hẳn là động sát khí.

Có lẽ là bị nụ cười của Tô Hàn Cẩm làm cho lóa mắt, nam tử kia đầu tiên ngẩn ra, sau đó vẻ mặt vui mừng nói: "Tiểu tử họ Trình, tên An Dũng, là đệ tử Triều Thanh Môn, sư thừa Hướng Hư đạo nhân." Nói xong, hắn lại chắp tay thi lễ, để lộ cổ tay áo thêu chỉ vàng hình chữ "Triều Thanh". Chữ này linh khí lượn lờ, là dấu hiệu độc hữu của môn phái.

Triều Thanh Môn là môn phái tu chân nổi danh ở vùng Thanh Mãng Sơn. Bên trong có tu sĩ Kim Đan kỳ tọa trấn, đối với đám tán tu bình thường mà nói, tự nhiên là quái vật khổng lồ. Ngay cả đệ tử Triều Thanh Môn cũng đáng để người ta coi trọng. Lúc này, Tô Hàn Cẩm đang giả làm một tán tu kiếm đạo, bèn nhàn nhạt đáp lễ, lại không báo tên họ, xoay người cùng Thù Ngàn Lẫm xuống thuyền. Vừa lên bến tàu, nàng đã bị Thù Ngàn Lẫm nắm lấy cổ tay, kéo thẳng vào một cửa hàng bên bến.

Trong tiệm này bán pháp bảo, nhìn quanh thì phần lớn là phi kiếm, áo giáp linh tinh, đều là pháp bảo cấp thấp, không đáng để lên mặt bàn. Chẳng qua vị trí nơi này rất tốt, nên lúc này trong tiệm cũng có không ít tu sĩ cấp thấp. Trong tiệm có một tu sĩ Luyện Khí kỳ mặc áo xanh làm gã sai vặt, đang đứng trước một tu sĩ cấp thấp, khen một thanh phi kiếm đến ba hoa chích chòe.

Tô Hàn Cẩm có chút nghi hoặc khó hiểu, bèn hạ giọng hỏi: "Đến đây làm gì?"

Thù Ngàn Lẫm liếc nàng một cái, không nói gì, chỉ ấn tay lên sau lưng nàng, hơi dùng sức. Tô Hàn Cẩm liền cảm thấy thân thể có gì đó khác lạ, linh khí vận chuyển một vòng, bỗng phát hiện sau lưng bị người ta lén hạ dấu vết. Đây là thủ pháp truy tung của ma đạo. Hiển nhiên, nàng đã bị Vạn Sầu theo dõi. Chỉ là Vạn Sầu hạ dấu vết này lên người nàng từ khi nào? Thế mà nàng không hề cảm thấy gì. Loại dấu vết này chỉ có tác dụng truy tung, hơn nữa lại là thủ pháp của ma đạo, Tô Hàn Cẩm muốn giải trừ cũng không khó khăn gì. Nhưng khi nàng định diệt trừ dấu vết thì lại thấy Thù Ngàn Lẫm lắc đầu. Hắn không nói gì, cứ lôi kéo nàng lang thang trong tiệm, không mục đích mà đi, thỉnh thoảng dừng chân trước một vài pháp bảo cấp thấp. Tô Hàn Cẩm vẫn còn chưa quen thuộc thế giới này, khó hiểu hành động của hắn, nhưng cũng không hỏi nhiều, mà bắt đầu đánh giá những pháp bảo kia.

Nói vậy, trong thế giới tu chân, đại luyện đan sư và luyện khí sư đều là những nhân vật vô cùng lợi hại. Nàng không biết bản thân có cơ duyên học được luyện khí chi pháp hay không. Ngay lúc Tô Hàn Cẩm thất thần, nàng lại nghe một người nói: "Hai vị đạo hữu thật tinh mắt, phi kiếm này tên là Ngưng Quang Kiếm, là trấn tầng chi bảo của Cửa hàng ta, do luyện khí đại sư Bàng Xa khi còn trẻ đúc thành, thuộc hàng thượng phẩm cấp thấp." Thanh y gã sai vặt nói xong rồi dừng một chút, "Hai vị đạo hữu mua về tặng cho hậu bối Luyện Khí kỳ cũng rất tốt."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play