Ngày trận pháp hoàn thành toàn bộ, Phù Vân đảo vẫn luôn lơ lửng khẽ đong đưa hai cái, rồi chậm rãi phiêu động lên, giống như năm đó.
Đến lúc này Tô Hàn Cẩm mới biết. Trầm Diễm và Dạ Mân Quân liên thủ bày trận, đem toàn bộ Phù Vân đảo coi như một chiếc linh thuyền để luyện chế, điều quan trọng nhất của linh thuyền phi hành chính là trận pháp và linh thạch, Phù Vân đảo cũng vậy. Thực tế thì nguyên bản kia cũng xử lý như vậy, mới khiến Phù Vân đảo có thể tùy ý phiêu động trên không trung, cây sinh mệnh chính là mắt trận ban đầu. Những cái rễ chôn sâu dưới lòng đất kia chính là mạch lạc của trận pháp, có điều nguồn năng lượng chống đỡ Phù Vân đảo phi hành không hoàn toàn là linh thạch, quan trọng nhất vẫn là Thiên Ma y tay Che trời.
Phù Vân đảo chậm rãi di động. Tô Hàn Cẩm đứng trên đảo, nhìn lên màn trời trên đỉnh đầu, thỉnh thoảng có toái kim chợt lóe lên, giống như sao trời nhấp nháy.
"Năm đó đem tòa tháp Thần Khí bị hủy hoại kia luyện chế lại, gia nhập vào trong trận pháp, khiến cho uy lực của trận pháp này càng lớn hơn nữa. Hiện giờ kim quang lập lòe trên màn trời, khiến cho Phù Vân đảo này càng thêm xinh đẹp. Ta còn muốn an gia ở đây luôn ấy chứ." Dạ Mân Quân ha hả cười nói, "Chỉ là đám Thiên Ma kia quá đáng ghét. Dùng lời của con hồ ly chết tiệt kia mà nói, chính là đồ xấu xí hay làm trò!"
Cách đó không xa, Hồ Ly Thiên với chín cái đuôi mọc ra trợn trắng mắt, sau đó tiếp tục ưu nhã phe phẩy đuôi, nó cố tình đứng ở bên ngoài kết giới, lấy đám Thiên Ma xấu xí làm nền, càng tôn lên vẻ đẹp kinh tâm động phách của mình.
……
Đợi đến khi trận pháp Phù Vân đảo hoàn thành, Trầm Diễm mới cùng Tô Hàn Cẩm cùng nhau đi đến viễn cổ bí cảnh, đương nhiên là mang theo Hư Diệp. Trầm Diễm đả thông một chỗ phong ấn của viễn cổ bí cảnh, nhưng cũng không kiên trì được lâu, nhưng cũng đủ để Hư Diệp tiến vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT