"Cẩn thận có độc."
"Ta cái gì cũng có thể ăn, còn sợ độc gì chứ." Đây là bản lĩnh của nó, đồ tham ăn thu hết tất cả.
"Ta vừa mới nghĩ, không biết nơi này có đồ vật khắc chế Mất Đi Tháp hay không. Rốt cuộc Kim Chung Lương cũng ở bên trong." Tô Hàn Cẩm bỗng nhiên lên tiếng, trong tay nàng cầm một khối mâm ngọc, nàng tương lai bảo từ Bạch Ngọc Hồ Lô gọi ra tới, chỉ vào mâm ngọc hỏi Tới Bảo, "Có cảm thấy nó rất giống Tịch Nguyệt Luân không?"
☆, 490: Thật thật giả giả
Tới bảo đáp: "Không giống. Nó trả lời rồi sau đó còn biến thành bộ dáng Tịch Nguyệt Luân, mà bộ dáng này lại khiến Tô Hàn Cẩm cảm thấy cái mâm trong tay thật sự tương tự Tịch Nguyệt Luân, đến cả hoa văn chạm rỗng giữa mâm cũng không sai biệt lắm."
Cô thầm nghĩ liệu có phải đã khắc chế Mất Đi Tháp nên mới ra cái Tịch Nguyệt Luân giả này không? Có phải bởi vì cô có ý thức nhận định Tịch Nguyệt Luân là vật khắc chế Mất Đi Tháp nên mới vậy? Giang Vân Nhai một kiện đồ vật cũng chưa tìm được thì cũng có thể hiểu được, hắn vốn dĩ liền không cần pháp bảo khác, kiếm của hắn đã là độc nhất vô nhị rồi.
Dạ Mân Quân lúc này cũng ngồi xổm trên mặt đất, tay nghịch mấy lá cờ nhỏ. Trong chốc lát, tu sĩ nơi này đều ở vào trạng thái hưng phấn tột độ, phần lớn đều có thu hoạch không nhỏ. Tình hình này càng làm Tô Hàn Cẩm thêm nghi hoặc. Thế nhưng hai vị đại năng linh tu của Nho Môn lúc này lại không tham gia tầm bảo, bọn họ vẫn luôn hết sức làm phận sự mà thi triển Thanh Tâm Ngưng Thần Quyết, Triển Hồng Phi cũng thường xuyên giúp người trấn giữ cửa ải, đều không phát hiện nguy hiểm, cô cũng không có cách nào chứng minh nơi này thật sự có vấn đề. Dù cho có nói, những người đang kích động vì phát hiện Tiên Khí này, liệu có tin cô không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play