Tô Hàn Cẩm trong lòng rùng mình, đang muốn động thủ thì nghe nữ ma Huyết Nhiễm kia không chút để ý nói: "Ta không có biện pháp đoạt người dưới phi kiếm của nàng đâu."
Sắc mặt cô gái kia biến đổi, rồi lại nói: "Chị tha mạng, Hồn Nguyên thành cấm đánh nhau..." Chỉ là vừa nói ra, chính ả cũng thấy thiếu tự tin, thấy Tô Hàn Cẩm không hề phản ứng, ả liền ủ rũ cả khuôn mặt nhỏ nhắn: "Chị tha mạng, ta thật sự chưa làm chuyện ác gì..."
Điều này cũng đúng thật sự, giết người gì đó đều do sư huynh đệ động thủ, ả cũng không có tiếng tăm gì. Lần này tới Hồn Nguyên thành vẫn là lần đầu tiên ả rời khỏi Quỷ Đạo Môn, vốn là muốn mở mang kiến thức, trước giờ không gặp được địch thủ nên có chút lâng lâng, nào ngờ bây giờ lại gặp phải kẻ cứng cỏi. Ả nhất thời không biết nên nói gì, liền lại nói: "Chị tha mạng, sau này ta sẽ bưng trà rót nước, làm trâu làm ngựa cho chị."
Lúc này, Huyết Nhiễm đột nhiên lên tiếng: "Nữ đồng này tên là Mạc Tiểu Hỉ, là chim non của ma đạo, trên người chắc không dính mấy mạng người. Nếu ngươi muốn chém yêu trừ ma, thì tiểu ma đầu này không đáng là bao."
"Lời này chẳng lẽ là nói ả không đáng là bao, bảo ta nhắm vào ngươi sao?" Tô Hàn Cẩm đánh giá hai người một phen, liền thấy Mạc Tiểu Hỉ trừng mắt nhìn nàng một cái, rồi lại nói: "Thôi thôi, muốn giết cứ giết tùy ngươi, đừng lằng nhà lằng nhằng, phiền chết đi được." Ả tuy cảm giác được kiếm khí chỉ vào mình, nhưng lại kỳ quái không biết vị trí kiếm khí ở đâu, lúc này còn ảo não vặn cổ, tựa hồ muốn đụng vào vị trí kiếm khí.
"Tô tỷ tỷ, hay là tha cho cô ta đi." Tiểu Dao nấp sau lưng Khúc Phong, rụt rè lên tiếng.
Tô Hàn Cẩm thoáng do dự rồi thu lại uy áp đang thi triển. Mạc Tiểu Hỉ mừng rỡ ra mặt, nhất thời quên cả nguy hiểm, vội nói: "Ngươi khác hẳn những tán tu chính phái kia. Nếu sau này bị ức hiếp, cứ đến Quỷ Đạo Môn tìm ta, ta nhất định cho ngươi làm đệ tử nội môn, học những pháp thuật quỷ dị cao thâm."
Lời này vừa dứt liền bị Huyết Nhiễm cười nhạo một tiếng. Mặt Mạc Tiểu Hỉ đỏ bừng, sau đó chớp mắt nhìn Tô Hàn Cẩm, "Sư huynh ta chết rồi, chẳng ai quan tâm ta nữa. Ta cũng không muốn trở về, hay là ta đi theo ngươi luôn thế nào?" Nàng vừa nói vừa lấy một vật từ túi Càn Khôn ra, "Nếu ngươi đồng ý, Định Hồn Châu này là của ngươi." Nói xong, nàng đắc ý liếc Huyết Nhiễm một cái, "Định Hồn Châu này có cấm chế của ta, tuy rằng cấm chế cực kỳ đơn giản, nhưng lại là bí pháp sư môn, rất thực dụng. Trừ phi ta cam tâm tình nguyện, nếu ngươi cưỡng đoạt thì châu sẽ tự bạo." Nàng tung hứng hạt châu thoạt nhìn bình phàm vô kỳ trong tay, "Chỉ cần đi theo ngươi đến Chính Khí Môn là được. Nếu ngươi đáp ứng, ta liền lập oán thề, chờ đến Chính Khí Môn, nếu ta không cam tâm tình nguyện giao Định Hồn Châu cho ngươi, ngày sau nhất định bị oán quỷ quấn thân, chết không toàn thây."
Trong trí nhớ của Mị Nương thuộc ma tu, oán thề là lời thề rất quan trọng đối với ma tu. Người tu ma không sợ tâm ma, nhưng vì họ sát nghiệt quá nhiều, hung thần chi khí trên người có thể uy hiếp người khác, cũng có thể ước thúc chính mình. Những hung thần chi khí kia đều là do oán khí của người bị hại biến thành. Lúc cảnh giới tu vi của ma tu đột phá, có lẽ sẽ xuất hiện tình huống hung thần chi khí phản phệ, mà lực lượng của oán thề sẽ khiến hung thần chi khí trướng gấp trăm ngàn lần khi đột phá. Vì thế, ma tu nếu đã hạ oán thề, quả quyết không dám dễ dàng nuốt lời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play