Mất đi tháp đang nhanh chóng trở nên mạnh hơn. Những cái tháp chạm rỗng trên mâm tròn của Tịch Nguyệt Luân vốn dùng để trói buộc Mất đi tháp, nhưng hiện tại nó có thể khẳng định, nếu dùng thực lực hiện tại của nó để trói buộc Mất đi tháp, kết quả duy nhất chính là tự thân bị chấn nát tan. Nó cần phải ở bên cạnh Hư Phong mới có thể trở nên mạnh hơn. Nghe vậy, Tô Hàn Cẩm có chút do dự, nàng nhíu chặt mày rồi trực tiếp tiến vào Bạch Ngọc Hồ Lô. Vì sự biến mất đột ngột này, Giang Giang còn chưa kịp phản ứng. Nó vốn đang túm chặt lấy nàng, kết quả móng vuốt bỗng nhiên hẫng đi, thân mình cũng theo đó rơi xuống, sắp sửa ngã nhào trên mặt đất...
Bộ dạng ngốc lăng của nó bị tiểu kim long nhìn thấy, cảm thấy buồn cười vô cùng. Bởi vậy, tiếng "phanh" dự kiến đã không vang lên. Khi chỉ còn cách mặt đất chưa đầy ba tấc, tiểu kim long đã dùng móng vuốt bắt được hai cánh thịt của Giang Giang. Ngay lúc này, nó mới phản ứng lại, vùng khỏi móng vuốt của tiểu kim long, đôi mắt to ngập nước.
Đầu sỏ gây tội Tô Hàn Cẩm tiến vào Bạch Ngọc Hồ Lô tự nhiên là để tìm khí linh hắc mã. Khí linh vốn là lông tóc của Hư Phong biến thành, nàng muốn biết, nó có thể tìm được đường đến Phù Vân đảo hay không. Tịch Nguyệt Luân phải rời đi, nàng không thể ngăn cản, tự nhiên phải tìm kiếm phương pháp khác. Mà trước mắt, nàng chỉ có thể nghĩ đến khí linh của Bạch Ngọc Hồ Lô.
Sau khi Bạch Ngọc Hồ Lô tiến giai, đại hắc mã cũng càng thêm linh tính so với trước kia. Có điều nó đặc biệt thích chăm sóc thảo dược ở đồng ruộng, vốn dĩ mỗi ngày canh giữ bồ đề tiên tâm. Sau khi bị Tô Hàn Cẩm hái đi, nó lại cả ngày vây quanh các dược thảo khác. Mà thời gian Tô Hàn Cẩm tiến vào Bạch Ngọc Hồ Lô lại ít hơn trước kia rất nhiều, cho nên giữa chúng giao tiếp cũng không nhiều. Tô Hàn Cẩm cũng không biết, nó có thể tìm được Phù Vân đảo hay không.
Sau khi tiến vào Bạch Ngọc Hồ Lô, Tô Hàn Cẩm tìm thấy đại hắc mã cao lớn, da lông bóng mượt trong dược điền. Thấy Tô Hàn Cẩm tới gần, nó khẽ tê một tiếng, sau đó dùng đầu cọ cọ vào tay Tô Hàn Cẩm đang chìa ra. Chiếc lưỡi ấm áp còn liếm liếm vào lòng bàn tay nàng, khiến nàng cảm thấy hơi ngứa.
Xoa xoa bờm ngựa của đại hắc mã, Tô Hàn Cẩm mới hỏi nó có thể tìm được Hư Phong hay không. Vốn tưởng rằng hẳn là không có vấn đề gì lớn, nhưng không ngờ đại hắc mã lại không nắm chắc. Nó tuy là một sợi lông tóc của Hư Phong, nhưng sớm đã có được ý thức của riêng mình, ở trong Bạch Ngọc Hồ Lô này, nó đã là một thân thể độc lập. Tuy nói Hư Phong còn để lại một đạo dấu vết, nhưng cái này là đơn phương, chính là nói, Hư Phong có thể tìm được nó, nhưng nó lại không biết vị trí cụ thể của Hư Phong. Giống như các tu sĩ Tu chân giới vì truy tung mà đánh dấu thần hồn vậy. Nếu ở gần, nó hẳn là có thể cảm ứng được, nhưng cách quá xa, muốn cảm ứng vẫn là vô cùng khó khăn.
Đại hắc mã có vẻ hơi ngượng ngùng, vó ngựa dẫm tới dẫm lui, suýt nữa dẫm phải thảo dược mà nó dốc lòng chăm sóc. Khi đặt chân xuống, nó giật mình nhảy dựng lên, sau đó gục đầu xuống, trông thực ủ rũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play