Trong tay tu sĩ trẻ tuổi vẫn còn nắm một hòn đá. Hắn nghĩ đến việc hòn đá vừa vô duyên vô cớ vỡ vụn trên không trung, vẫn thấy kỳ quái vô cùng. Gió ở Giới Hồ rất mạnh, nên khi ném hòn đá ra ngoài, hắn đã truyền linh khí vào để bảo vệ, tránh bị gió cắn nát. Vậy thì hòn đá rốt cuộc đã vỡ vụn như thế nào? Còn cả bóng người chợt lóe lên kia nữa...
Hắn phóng thần thức ra ngoài, dò xét Giới Hồ thêm lần nữa, nhưng vẫn không phát hiện gì khác thường. Đồng môn lớn tuổi bên cạnh cười ha hả: "Tu sĩ từ dưới lên sao có thể qua mắt được ngươi và ta? Nếu thật sự qua được thì chắc chắn không phải tu sĩ từ giới thấp. Mà có thấy thì cũng vô dụng, đừng nghĩ nhiều!"
Tu sĩ trẻ tuổi ngẫm lại cũng phải, trong tay nắm hòn đá định ném đi, nhưng lại có chút sợ hãi, nhỡ đâu đụng phải tu sĩ cao giới thì tự rước phiền phức vào thân. Hắn thở dài, ném hòn đá xuống bên chân. Đúng lúc này, hắn nghe thấy có người cất tiếng hỏi: "Vừa rồi đạo hữu thấy người?"
Tu sĩ trẻ tuổi quay đầu lại, thấy trước mặt là một tu sĩ trẻ tuổi mặc áo dài màu trăng non, hông đeo trường kiếm. Trên vạt áo thêu kiếm tuệ màu tím, xem ra địa vị ở Thiên Huyền Kiếm Môn rất cao, ít nhất cũng là trưởng lão thân truyền đệ tử. Hiện giờ Thiên Huyền Kiếm Môn ở Vân Hải Giới có địa vị rất cao, so với Thủy Liêm Động thiên của hắn thì kém xa. Vì vậy, dù tu vi của người này tương đương với mình, tu sĩ trẻ tuổi vẫn lộ vẻ thụ sủng nhược kinh, chắp tay nói: "Nguyên lai là đạo hữu của Thiên Huyền Kiếm Môn. Vừa rồi đích xác có thấy một bóng đen, nhưng có lẽ là hoa mắt thôi!"
Tuy rằng phần lớn những người đóng tại Giới Hồ đều là tu sĩ tư chất bình thường, tu vi trung đẳng, nhưng hầu như mỗi môn phái đều có một hai tu sĩ tu vi cực cao tọa trấn ở đây. Nếu ngay cả những đại năng kia cũng không phát hiện gì, trong lòng hắn cũng cảm thấy mình hoa mắt, tự nhiên không dám ăn nói lung tung.
Nhưng không ngờ, đệ tử Thiên Huyền Kiếm Môn khẽ cau mày, nhỏ giọng nói: "Kỳ thật không giấu gì đạo hữu, ta vừa rồi cũng tựa hồ thấy một hắc ảnh chợt lóe lên."
"Thật sao?" Tu sĩ Thủy Liêm Động thiên kinh ngạc ngẩng đầu, rồi nói: "Ta vẫn luôn dùng linh khí ném hòn đá, để rèn luyện khả năng khống chế linh khí của mình. Kết quả là hòn đá vừa rồi đột nhiên đụng phải cái gì đó, vỡ tan thành nhiều mảnh. Sau đó ta lại thấy một bóng đen, nên mới cảm thấy có người lên đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT