Ngay sau đó, hắn nhớ ra một chuyện, chỉ tay về phía chiếc bàn dài không xa, trên đó có một hộp gỗ tử đàn: "Ta mới có được mấy viên dạ minh châu, ở trong hộp kia, ngươi chẳng phải thích dạ minh châu sao? Cầm lấy đi." Nói xong, hắn lại nhắm mắt lại,"Ta ngủ đây." Quả thật, hắn chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.
Tiết Nhan nhìn về phía hộp gỗ, cố nhịn cười, thấp giọng đáp: "Ân, ngươi ngủ đi, sau này nếu ta có đến, sẽ đến sớm hơn một chút."
"Ân." Cù Kiêu cũng đáp lại một câu nhẹ nhàng, rồi tiếp tục chìm vào giấc mộng.
Hắn không để ý nàng có đi hay không, cũng không hề phòng bị gì. Điều này nói lên rằng trong tiềm thức, hắn tin tưởng nàng biết bao nhiêu.
-
Sau khi Tiết Nhan đến đế kinh nhận chức giám quốc, công việc quả thật rất bận rộn, nhưng không phải không có thời gian mỗi ngày thuấn di đến Đông Tiêu quốc để gặp Cù Kiêu. Tuy nhiên, nàng lại không đi.
Các quan lại đều biết rằng trưởng công chúa rất có năng lực, đồng thời tính tình rất tốt, lúc nào cũng cười tươi tắn, nhưng mãi đến khi nàng trở thành giám quốc, họ mới hiểu ra rằng, tính tình tốt thì tốt thật, nhưng đừng nên coi thường, vì nàng có thủ đoạn, thực sự khiến họ đổ mồ hôi lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play