Mười ngón tay mảnh khảnh cứ vậy siết lấy cổ tay hắn.
Bất quá chỉ trong chốc lát, cô mượn lực đứng lên rồi buông tay ra.
Việc này khiến Tạ Loan trong lòng nổi lên một cỗ hỏa khí, khó chịu vô cùng. Nếu vì chuyện này mà nổi giận thì có vẻ hắn chẳng khác nào một tiểu cô nương, còn nếu không giận thì hắn lại cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Đúng lúc hắn đang cau mày, Ninh Xu lại lùi về phía sau một chút, ngồi xuống tảng đá bằng phẳng trên hòn non bộ.
Nàng dường như thật sự bị trẹo chân, chỉ cúi đầu xem xét cổ chân, vô thức rùng mình một cái.
Quần áo nàng ướt không kém Tạ Loan là bao, có vài chỗ dính sát vào người, phác họa đường cong cơ thể nàng. Tạ Loan như bị bỏng mắt, vội vàng thu hồi ánh nhìn.
Hắn cúi đầu, giọng trầm thấp nói: "Ở đây chờ."
Phiền phức chết đi được!
Tạ Loan theo bản năng xoa xoa cổ tay. Hắn ướt nửa người, chạy thẳng đến sương phòng. Dọc đường, hạ nhân thấy hắn đều kinh hô hỏi có chuyện gì, hắn mặc kệ, cho đến khi thấy Ngọc Bình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play