"Tướng quân nghĩ mà xem, nàng làm như vậy, vẫn là vì tướng quân thôi, nếu mọi người trong bữa tiệc biết đồ ăn của tướng quân bị người hạ độc, sẽ bất lợi cho uy vũ thanh danh của tướng quân, huống hồ ngày hội lớn như Mã cầu tái nãi, tướng quân không phát tác thì có vẻ hèn nhát, phát tác lại không để bệ hạ Đại Chu vào mắt, việc làm của Quảng Đức công chúa đều là vì tốt cho tướng quân đó a!"
Từ góc độ này, lại có thể thuyết phục được.
Nhưng Uất Trì Tự vẫn không có cảm giác rộng mở thông suốt.
Hắn lắc lắc rượu trong ly, nhìn bóng hình bị làm mờ đi, thấp giọng nói: "Vậy... sao."
Bạch Hạc tưởng tượng Quảng Đức có tâm như vậy, liền có chút lệ nóng doanh tròng: “Tướng quân, ba năm rồi, cái đầu đồ con lừa này rốt cuộc đã thay đổi tác phong làm việc, còn suy nghĩ cho tướng quân như vậy, thật là thâm ái tướng quân……”
Càng nói càng thái quá, Uất Trì Tự giật nhẹ khóe miệng, đánh gãy màn biểu diễn của Bạch Hạc: “Thâm ái? Nàng không phải đi tìm nhạc sư sao?”
Bạch Hạc sửng sốt kinh ngạc: “Không thể nào, không thể nào, tướng quân ngài sẽ không để ý chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT