Lời thông báo ngày hôm đó tựa như một viên đá ném xuống ao, chẳng tạo nổi gợn sóng, trong chớp mắt đã chìm xuống đáy, mặt hồ lại an tĩnh như tờ, hòn đá kia lại bị nước đẩy đi, khuấy động tận đáy lòng Phó Tùng Càng, khiến mấy ngày nay hắn không tài nào ngủ ngon giấc.
Hắn day day huyệt Thái Dương, có chút đau đầu.
Hắn không phải kẻ bảo thủ, chỉ biết dựa vào kinh nghiệm quá khứ để phán đoán và hành sự, nhưng hắn vẫn chưa thể tìm ra được một lối đi cho riêng mình.
Ninh Xu dốc ngược ống trúc, chẳng còn giọt nước nào, nàng nuốt khan một tiếng, rõ ràng là lại khát rồi.
Thấy cảnh này, Phó Tùng Càng lại nhớ đến chuyện trước kia.
Ninh Xu tuy rằng không bị sốt, nhưng vẫn rất thiếu nước, luôn miệng đòi uống, môi khô đến nứt cả da, nhưng sau trận động đất, nhiều nguồn nước đã bị phá hủy, số còn lại thì lại quá bẩn, mỗi ngày lọc được bao nhiêu nước cũng chỉ có hạn, không đủ để uống.
Nàng liếm liếm môi, biết rõ càng khô thì càng không nên liếm, dễ bị trầy da, nhưng trong miệng quá khô khốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play