Văn Tuân xưa nay không phải người ngồi chờ chết. Hắn chủ động phá vỡ ranh giới, bước đến trước mặt Hạ Cảnh Thanh, mỉm cười nói: “Chào các cậu, tôi là Văn Tuân, đội trưởng đội Quang Minh.”
Hạ Cảnh Thanh gật đầu, đưa tay bắt: “Tôi là Hạ Cảnh Thanh.”
“Tôi biết các cậu, hoàn thành nhiệm vụ cấp cao ở công viên trò chơi, rất lợi hại.” Văn Tuân chăm chú nhìn anh, lời khen ngợi không rõ bao nhiêu phần thật lòng.
Không xa, Diệp Hồng Yên thấy lão hồ ly như Văn Tuân lại chủ động tiếp cận đội mới, trong đôi mắt đẹp thoáng qua một tia lạnh lùng. Cô ta trầm ngâm chốc lát, sau đó bước tới, nở một nụ cười duyên dáng: “Đang trò chuyện gì vui vậy?”
“Hai em gái xinh đẹp, chị là Diệp Hồng Yên, đội trưởng đội Yên Hỏa, có hứng thú gia nhập đội bọn chị không?” Cô ta nhìn về phía Cố Tâm Uyển và Diệp Thanh Thanh, chân mày cong cong, chẳng biết là nói đùa hay thật, giống như đang muốn giành người. Nghe nói Diệp Thanh Thanh cũng họ Diệp, cô ta càng hứng thú hơn, “Biết đâu mấy trăm năm trước chúng ta là người một nhà đấy.”
Diệp Thanh Thanh khẽ cau mày, không mấy thích sự thân thiết của Diệp Hồng Yên. Hương nước hoa ngọt ngấy khiến cô thấy khó chịu, bèn lặng lẽ lùi lại mấy bước, để Cố Tâm Uyển xử lý tình huống.
Diệp Hồng Yên giả vờ như không thấy, khẽ vuốt tóc rồi tự nhiên bắt chuyện với Cố Tâm Uyển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play