Tiếng rao hàng, tiếng mời chào vang khắp nơi, con phố náo nhiệt vô cùng. Diệp Thanh Thanh không kìm được sự tò mò, đưa mắt nhìn quanh bốn phía.
Những người sống sót ở đây dường như vẫn đang sống trong thời đại hòa bình, không giống như ở căn cứ An Thành hay căn cứ Đào Hoa Nguyên — nơi ánh mắt người ta trống rỗng, đầy tuyệt vọng và tê liệt. Dù sắc mặt người trong căn cứ Kinh Đô vẫn phờ phạc, nhưng trên khuôn mặt họ lại là nụ cười chứa đầy hy vọng.
Nhân viên dẫn đường đưa bọn họ đến đại sảnh nhiệm vụ để làm giấy chứng nhận cư trú. Diệp Hành phát hiện ra ở đây không có trẻ em lang thang đói khát, gầy trơ xương như ở những nơi khác.
Giấy chứng nhận cư trú giống như chứng minh nhân dân, tất cả người vào sống trong căn cứ Kinh Đô đều phải đăng ký.
Thẻ cư trú của dị năng giả là thẻ màu đen viền vàng, ghi rõ thông tin cá nhân và dị năng kèm theo cấp bậc. Người thường thì dùng thẻ màu bạc, ngoài thông tin cá nhân còn có thêm mục “nghề nghiệp trước đây”.
Ví dụ như nhân viên dẫn đường, trên ngực đeo thẻ cư trú, mục nghề nghiệp cũ ghi “hướng dẫn viên du lịch”.
Không khó hiểu vì sao người ở đây lại tràn đầy hy vọng — ai cũng có vai trò riêng, dù là người bình thường cũng đều chăm chỉ làm việc của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play