Gần đây, Hạ Cảnh Thanh phát hiện một điều mới mẻ — hình như anh quá để tâm đến Giang Ưu rồi. Chỉ cần có ai đến gần cậu một chút, anh đã thấy khó chịu. Đặc biệt là khi tận mắt chứng kiến có người tỏ tình với Giang Ưu, anh lại càng bực bội, giống như nuốt phải trái chanh, tim chua chát không thôi.
Giang Ưu một lần nữa từ chối lời tỏ tình của một nữ sinh, quay đầu nhìn Hạ Cảnh Thanh đang cau mày khó chịu, liền cười hỏi: “Sao vậy? Ai chọc giận anh à? Mặt xị ra kìa.”
“Người ta đi rồi mà em còn nhìn theo làm gì? Vừa nãy đâu có thấy em nhìn chằm chằm người ta, giờ hối hận vì đã từ chối rồi à?” Giọng điệu của Hạ Cảnh Thanh có phần châm chọc.
Giang Ưu sững người, sau đó bật cười thành tiếng: “Anh đang nói linh tinh cái gì thế? Anh thấy em nhìn người ta lúc nào?”
Hạ Cảnh Thanh chỉ vào đôi mắt phượng của mình: “Cả hai mắt đều thấy.”
Giang Ưu lười tranh cãi: “Được được được, là em nhìn người ta đấy, em nhận.”
Hạ Cảnh Thanh hừ lạnh: “Không được nhìn người khác! Em là vệ sĩ của anh, ngày nào cũng phải nhìn anh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play