Nhận lấy cái bát từ tay Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân cầm thìa nhẹ nhàng khuấy lên: “Đổi hai trăm bình thuốc khử trùng lấy một tấn nhiên liệu, bọn họ sẽ cung cấp bình.”
Mai Ngạn Quân quả nhiên không để cô phải chịu thiệt thòi, trong thung lũng không thiếu lương thực và đồ uống, thứ còn thiếu chính là nhiên liệu và một số đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, sau này cô có thể đến các căn cứ lớn để trao đổi.
“Một năm này anh dẫn dắt đội ngũ dị năng, căn cứ chủ yếu sản xuất vũ khí trang bị, thung lũng phụ trách việc ăn uống cho bọn họ.” Mai Ngạn Quân uống một ngụm cháo, rồi nói tiếp.
“Đội này sẽ không giải tán kể cả sau khi chiến tranh kết thúc sao?” Đinh Mộ nghi hoặc.
“Nó luôn tồn tại.” Mai Ngạn Quân khẳng định nói.
“Tại sao Lưu Cảnh Hoằng lại muốn làm như vậy?”
“Người trong đội dị năng cũng không phải ai cũng có thể sai bảo được, lần hoạt động này đem lại hiệu quả rất tốt, có lẽ Lưu Cảnh Hoằng cảm thấy chỉ có anh mới có thể điều động bọn họ.” Khuôn mặt Mai Ngạn Quân lạnh lùng, khẽ cau mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT