Ngoại trừ một số ít bệnh nhân có tình trạng bệnh không giống được dặn dò riêng, Đinh Mộ đã kê một đơn thuốc lớn, đưa dược liệu cho Ngô Quảng, “Bó thuốc này chia ra sắc cho mọi người uống trong năm ngày, sắc vào buổi sáng, buổi tối lại sắc thêm một lần.”
Sau đó lấy ra từ một túi khác một ít ngải cứu, cô đặc biệt điều chế thuốc ngải cứu dành cho sương mù độc hại do mưa axit, “Những thứ này dùng để xông, mỗi ngày đốt một ít ở giữa phòng, đừng sợ khói, tác dụng của thuốc này là kháng khuẩn khử độc, mọi người quen dần là được.”
Đinh Mộ đang thu dọn hộp thuốc chuẩn bị đi thì một ông lão gầy gò có ngoại hình giống quản gia vội vàng chạy về phía cô, “Cô Đinh, xin đợi một lát.”
Ngô Quảng bên cạnh vội vàng cúi đầu chào, “Quản gia Thọ!”
Nghe anh ta gọi như vậy, Đinh Mộ biết người đến là em trai của ông quản gia, quản gia Thọ lúc trước ở trang trại Tinh Tinh thà chết chứ không chịu khuất phục.
Quản gia Thọ đi đến trước mặt Đinh Mộ, vẻ mặt buồn bã cung kính nói: “Cô Đinh, rất nhiều gia súc trong khu chăn nuôi của chúng tôi cũng bị bệnh.”
Được rồi, coi cô là vạn năng rồi, khám cho người xong còn phải khám cho gia súc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT