Buổi tối hôm đó, cả thung lũng ngập tràn mùi lẩu, ngay cả lang cốc phía sau núi cũng có thể ngửi thấy mùi lẩu phảng phất.
Khiến Tiểu Hoàng Mao đang trực bên ngoài cổng, qua lớp khẩu trang cũng không nhịn được hít sâu vài hơi: “Anh, anh có ngửi thấy mùi lẩu không?”
Ngô Quảng liếc nhìn người em trai luôn không chín chắn của mình, cười lạnh: “Là cậu thèm đến phát điên rồi chứ gì?”
Tiểu Hoàng Mao không cam lòng bị nói, trừng mắt: “Đâu có, rõ ràng là mùi hương không biết từ đâu bay tới.”
“Trông chừng cho kỹ, đừng nói nhiều.” Ngô Quảng cảnh cáo.
Thực ra, với khứu giác nhạy bén, anh ta đã ngửi thấy từ lâu, dưới lớp khẩu trang liên tục nuốt nước bọt.
“Vâng!” Tiểu Hoàng Mao không nói gì nữa, chỉ có tiếng bụng đói thỉnh thoảng kêu lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play