Đường Thất nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Đinh Mộ vào con dao dài. Cô rũ bỏ hết vết máu ở trên thân dao và giơ tay: “Có phải cô cảm thấy nhìn con dao này rất quen phải không?”
Đinh Mộ nghi ngờ nhìn cô ấy: “Thật sự nhìn rất quen, rất giống với con dao của tôi.”
“Đúng vậy, con dao này là do cô tặng cho tôi!” Đường Thất nhìn chuôi dao lộ ra ở ba lô sau lưng Đinh Mộ, vui vẻ nói.
“Tôi tặng cho cô sao?”
Đinh Mộ không thể tin được vì con dao dài đó vẫn đang để ở trong túi sau lưng cô. Cô vội vàng bỏ ba lô xuống rồi cầm con dao dài ra.
“Cô gái à, chẳng lẽ ba mẹ cô không dạy cô không được phép nói dối sao? Dao của tôi vẫn còn ở chỗ này, tôi tặng nó cho cô khi nào?”
Giơ con dao trong tay lên, Đinh Mộ cảm thấy hai con dao này đều là sản phẩm được sản xuất cùng một thời gian nên trông giống nhau cũng là lẽ bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play