Thu hồi ánh mắt, Đinh Mộ tiếp tục câu nói còn dang dở lúc nãy: “Anh Quân, có người đang nuôi mấy con sâu tử thần này.”
“Rốt cuộc là người nào có thể tiếp cận mấy con sâu này mà không bị chúng ăn thịt?” Mai Ngạn Quân cũng rất khó hiểu, đầu đầy vạch đen.
“Chắc chắn không phải người thường.” Lam Vũ chen vào nói.
Mai Ngạn Quân liếc anh ấy một cái, bất lực xoa trán: “Nói nhảm, người thường có thể tiếp cận được mấy con sâu đó à, nói chuyện càng ngày càng không suy nghĩ.”
“Là người hay là quái vật? Nó không chỉ có thể đào hang dưới lòng đất mà còn có thể giải phóng thứ gì đó trong không khí khiến người ta ngủ say.” Đinh Mộ kể ra từng đặc điểm của con quái vật.
Ba giờ chiều, người dẫn đường của Chu Tụ Bảo đưa bọn họ đến một ngôi làng nhỏ bỏ hoang, bọn họ dự định cắm trại nghỉ ngơi ở đây vào buổi tối.
Ngôi làng rất nhỏ, có khoảng hơn mười ngôi nhà rải rác, xung quanh làng có nhiều cây cối khô héo, có thể thấy trước khi xảy ra thiên tai, nơi đây là một ốc đảo nhỏ trong sa mạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT