Cô liếc nhìn Mai Ngạn Quân mặc quần đùi, áo ba lỗ rồi nói giọng lạnh lùng: “Vẫn là đàn ông các anh tiện.”
Cơn mưa này kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ mới tạnh, mọi người không chỉ đổ đầy chai lọ, mà còn lấp đầy bụng mình.
Mây đen vừa đi, mưa tạnh, mặt trời vẫn gay gắt thiêu đốt mọi thứ trên mặt đất.
Cuối cùng đoạn đường tắc nghẽn xe cộ cũng từ từ di chuyển, chiếc xe phía trước bị cháy một nửa đã được mọi người hợp sức đẩy sang một bên.
Không có gì ngạc nhiên, tất cả những người trong xe đều không còn sống, xung quanh cũng không có người thân quen nào đau buồn, có lẽ có, nhưng những người sống đến lúc này gần như đều đã quen với chuyện sống chết, bọn họ biết rằng đau buồn khóc lóc là vô ích nhất.
Chiếc xe chầm chậm tiến về phía trước như một con rùa, những người đi bộ hai bên xe thường xuyên nhìn vào trong xe với ánh mắt không mấy thiện cảm.
Lam Vũ dựa vào lưng ghế phụ, tay cầm khẩu súng bắn tỉa lớn, thấy có người nhìn vào trong xe, anh ấy liền giơ súng lên khoe khoang, vênh váo giống như mình là nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT