Trịnh Tư có chiếc mũi thính như chó, rất thông minh, cách hai hàng mà cô bé cũng có thể ngửi thấy mùi thịt.
“Dì Đinh, dì cho chó ăn thịt sao?”
“Ừm.” Đinh Mộ nhàn nhạt đáp lại.
“Trước đây nhà chúng cháu cũng nuôi một con chó, đều ăn đồ ăn thừa trong nhà, bà nội cháu nói, chó là loài súc vật, mỗi ngày chúng nó chỉ có ăn với ngủ, nên không cần cho chúng nó ăn ngon như vậy. Buổi trưa chúng ta cũng chỉ ăn khoai lang đỏ và ngô thôi.” Nói xong, cô bé đáng thương vô cùng mà nhìn Đinh Mộ.
Cô bé rất hồn nhiên hoạt bát, nhưng mà không hề dễ thương.
Mấy đứa trẻ trong nhà nghe xong, liền quay đầu lại nhìn cô bé.
Đinh Mộ không để ý đến cô bé, cô vuốt lông của Bình An và Thiểm Điện, hai chú chó nghe hiểu được ý của cô, chúng nâng đôi mắt ướt dầm dề mà nhìn Đinh Mộ, “Không có gì đâu, mau ăn đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT