Đào Dương chủ động bưng cháo và thức ăn đã nguội ra, mọi người tự múc rồi ngồi ăn.
Đinh Mộ ra hành lang xem nước bọn họ mang về, “Chú Lâm, nước này rất đục, e là không uống được trong thời gian ngắn!”
Mỗi xô nước đều đầy tám phần, nước có màu vàng nhạt, khá đục, có một số tạp chất và vật thể trôi nổi.
“Ừm, xem ra giếng mới được đào xong chưa được mấy ngày, nước chưa lắng trong đâu. Nhưng mà, nếu người ta khát quá rồi thì vẫn có thể uống được.” Lâm Chí Viễn đẩy đẩy cặp kính lão trên sống mũi. “Chúng ta không thiếu nước, cứ để nước này lắng xuống rồi dùng để tắm giặt thôi.”
Đinh Mộ cũng nghĩ như vậy.
Trở lại phòng khách, mọi người đã ăn gần xong.
“Sáng nay đi lấy nước có thuận lợi không?” Đinh Mộ đưa một chiếc ghế cho Lâm Chí Viễn, rồi nói với Mai Ngạn Quân vừa đặt bát đũa xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT