“Mẹ, mẹ nói xem tại sao người của chính phủ không đến phun thuốc diệt côn trùng và khử trùng nhỉ?”, Mai Vũ Văn, giờ đã là một thiếu niên, hỏi.
Mấy năm nay, dưới sự giáo dục trực tiếp của Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân, cậu bé đã hiểu biết được không ít chuyện.
Đinh Mộ nhìn con trai với ánh mắt dịu dàng, cô rất vui vì con trai có thể suy nghĩ độc lập. Cô nhìn sang Mai Đóa đang vừa gói sủi cảo vừa nghe mọi người nói chuyện.
Cô nói: “Bởi vì chính phủ cũng lực bất tòng tâm, nhìn khắp cả thành phố thậm chí cả đất nước, diện tích ngập lụt lớn, bị ngập đã mấy năm, muốn khử trùng cũng không có vật tư.”
Mai Ngạn Quân ở bên cạnh bổ sung: “Thời tiết nóng nực, thi thể một ngày đã bốc mùi rồi, tập trung xử lý và thiêu hủy chính là cách đơn giản và hiệu quả nhất.”
Mọi người cùng nhau làm, tốc độ gói sủi cảo nhanh hơn nhiều.
Trời nóng, Bình An và Thiểm Điện nóng đến mức chẳng muốn ăn gì, cả ngày nằm cạnh chậu đá. Đinh Mộ múc cho mỗi con chó một đĩa sủi cảo, ngửi thấy mùi thơm, hai con chó ăn ngấu nghiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT