Chặt được một lúc, Vạn Lạc Vận đã hết sức, cô ấy vung vẩy cánh tay hơi nhức mỏi.
“Chị dâu, trước đây em biết mọi người ra ngoài không dễ dàng, nhưng không ngờ lại khó khăn đến vậy.”
“Đúng vậy, Mộ Mộ, em thật sự quá giỏi, bọn chị thật sự xấu hổ không bằng.”
Dương Thiến Vân cũng cảm thấy cánh tay mỏi nhừ, nhưng cô ấy có tính cách kiên cường, cắn răng chịu đựng, cô ấy nghĩ sau khi về nhà thật sự phải tập luyện, sau này cũng phải ra ngoài rèn luyện nhiều hơn.
Đinh Mộ vung dao thành thạo, cành cây to bằng cổ tay, cô chém hai nhát đã chặt đứt rồi.
Hai người nhìn mà khâm phục không thôi, Vạn Lạc Vận cũng ngại nghỉ ngơi, cô ấy đứng dậy vung dao tiếp tục chặt.
Thời tiết âm ba mươi mấy độ, miệng cách một lớp khăn quàng cổ phả ra khói trắng, bọn họ mặc nhiều như vậy nhưng cơ thể cũng chỉ hơi ấm lên một chút thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT