Sau đó anh quay lại nói với Diêu Nghiêu: “Diêu Nghiêu, một lát nữa đi lên trên đấy, mấy người phải cảnh giác một chút, không biết liệu có người lên đó tìm kiếm hay không.”
Diêu Nghiêu khẽ gật đầu, nghiêm túc nói: “Anh Quân. Anh yên tâm, em biết phải làm như thế nào.”
Sau khi ba người rời đi, Mai Ngạn Quân vẫn không yên tâm. Anh sợ rằng còn có cá lọt lưới ẩn nấp ở trong tối nên lập tức di chuyển xung quanh ngọn núi rồi mới trở về.
“Anh có phát hiện ra cái gì không?” Đinh Mộ cũng tán đồng với sự cẩn thận của anh.
Mai Ngạn Quân lắc đầu: “Không. Trời lạnh nên mọi người cũng không muốn ra khỏi nhà. Hơn nữa nơi này là vùng ngoại ô, đợi sau khi mọi người sử dụng hết tài nguyên trong thành phố thì lúc đó mọi người mới hướng đến vùng ngoại ô.”
Hai người không nói chuyện nữa. Đinh Mộ nhanh chóng dùng dao chẻ củi chặt cành cây trên thân cây trúc. Còn Mai Ngạn Quân lại lấy một chiếc cưa máy từ không gian ra và thuần thục cưa cây trúc.
Toàn tâm toàn ý tập trung vào công việc nên cảm thấy thời gian trôi qua thật sự nhanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play