Lâm Trí Viễn bới một miếng cơm, nhai kỹ hơn như đang hồi tưởng lại chuyện xưa. “Chú và ông ấy đã là cộng sự mười mấy năm, lúc đó ông ấy đi lên từ cấp xã mà từng bước thăng tiến. Nghe nói ba vợ ông ấy là người trong quân đội. Người này ham mê danh lợi quá mức, làm bất cứ việc gì cũng thích chọn những việc có lợi cho bản thân, coi trọng quyền lực hơn, luôn muốn nắm giữ quyền lực to lớn để cố gắng kiểm soát và ảnh hưởng đến người khác. Vì vậy, lúc đó, chú và ông ấy có quan điểm chính trị khác nhau, để tránh mũi nhọn của ông ấy, chú chọn về hưu sớm, nhường cơ hội cho những người trẻ hơn.”
Mai Ngạn Quân lại kể lại cho Lâm Trí Viễn những gì Cố Nghị đã nói ở biệt thự.
“Hiện nay thiên tai liên tục xảy ra, người dân lâm vào cảnh khốn cùng, đủ khiến ông ấy bận rộn. Nếu không có bằng chứng cụ thể, ông ấy sẽ không có hành động gì, người này còn một ưu điểm là hay nghi ngờ.” Cùng nhau làm việc hơn mười năm, Lâm Trí Viễn đã sớm nhìn thấu con người này, một quân cờ bị quyền lực thúc đẩy.
“Chú Lâm, ông ấy còn muốn chúng cháu quay về phục vụ.” Lý Gia Minh ở bên cạnh tố cáo.
“Yên tâm, ngay cả khi các cháu về, ông ấy cũng không dám sử dụng các cháu.” Lâm Trí Viễn gắp cho anh ấy một đũa thức ăn.
Diêu Nghiêu nhớ đến chuyện gặp phải Trần Trí An vào buổi chiều, liền hỏi Mai Ngạn Quân: “Anh Quân, chiều nay Trần Trí An đã nói gì với anh?”
Mắt Mai Ngạn Quân lóe lên một tia lạnh lùng: “Những người trong đơn vị có ý kiến với ông ta đều bị sắp xếp đi cứu hộ sau đó không ai trở về. Cậu ấy nghi ngờ cục trưởng Cố lợi dụng thiên tai để loại bỏ những người khác phe.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play