Sau khi thuyền xung phong rời khỏi tầm mắt của trang trại chăn nuôi Kê Quan Lĩnh, Đinh Mộ lấy bánh bao từ trong ba lô ra, sờ vào thấy đã hơi nguội, cô lấy ra ba cái, đưa mấy cái còn lại cho Diêu Nghiêu bên cạnh, bảo anh ấy chia cho mọi người.
Đầu Trọc đã đói bụng từ lâu, anh ấy cầm lấy bánh bao, cắn một miếng lớn, bất mãn nói: “Nhà lão Triệu hói đầu đó, đừng thấy bề ngoài có vẻ nhiệt tình với chúng ta, nhưng ngay cả khách sáo mời ở lại ăn một bữa cũng không có, thật là keo kiệt.”
Diêu Nghiêu tiến lại gần Lý Gia Minh hỏi: “Gia Minh, cậu nói Triệu Mãn Thương giấu lương thực và gà con ở đâu?”
“Trong núi! Em nói đúng không, anh Quân?” Lý Gia Minh ngồi ở mũi thuyền, vừa mở miệng đã bị gió và mưa tạt vào đầy miệng, anh ấy hét lớn về phía Mai Ngạn Quân ở đuôi thuyền.
Tiếng máy móc của thuyền xung phong rất ồn, lúc này không thích hợp để tám chuyện, Mai Ngạn Quân to tiếng bảo mọi người: “Về rồi nói, bây giờ tập trung quan sát tình hình mặt nước đi!”
Mọi người không nói gì nữa, kéo thấp mũ xuống che mưa rồi ăn bánh bao trong tay..
Thuyền xung phong đang đi ngang qua vùng biển mênh mông vô tận mà bọn họ từng đi qua sáng nay, xung quanh không có nhà cửa, cũng không có đồi núi, khi không ngập nước thì chắc nơi này là một cánh đồng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play