Lưu sư trưởng cũng cảm thán nói: “Tôi cũng không nghĩ tới trên đời lại có chuyện trùng hợp như vậy. Chuyện này cứ giúp tôi giấu đã, một khi bị truyền đi, sau này nếu lại trọng dụng Tiểu Chung, một số người ghen ghét với Tiểu Chung sẽ nói tôi dùng người không khách quan.”
"Chuyện này thì tôi vẫn biết." Lỗ chính ủy nhìn đồng hồ đeo tay , “Khoảng một giờ nữa là thuyền lại cập bến. Anh trở về xem một chút đi.”
Lưu sư trưởng đang ở quân doanh, nhưng hồn đã bay đến bến tàu, cũng không cố gắng chống đỡ nữa, không cần tài xế của Lỗ chính ủy đưa ông về mà chạy bộ trở về nhà.
Thật ra, Chung Kiến Quốc cũng muốn trở về nhìn xem Tống Chiêu Đệ làm những gì để tiếp đón cha mẹ đến rồi, nhưng buổi chiều anh còn có nhiệm vụ huấn luyện, hiếu kỳ cũng không thể rời đi.
Ba giờ, thuyền cập bến.
Mẹ Tống đặt chân lên đảo, nhìn quanh bốn phía, nhịn không được nói: “Cũng không khác gì mấy so với ở bên mình.”
"Bên này ấm áp hơn." Cha Tống cởi áo mỏng đang khoác trên người xuống, “Tiểu Lưu, lúc con gửi điện áo cho Chiêu Đệ nói có rõ ràng không, yêm, không đúng, tại sao cha không nhìn thấy Chiêu Đệ đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT