Lúc này Tần Xuyên và Tề Tư Lễ đi đến quán bar, cậu vẫn không hay biết những việc mình làm đều bị Tề Tư Lễ khống chế, lúc này Thẩm Hi Nghiên và chị gái của cô ta đều ở quán bar, họ không ngờ mình lại gặp Tần Xuyên và Tề Tư Lễ ở đây, Tần Xuyên bị Tề Tư Lễ khống chế hắn bảo cậu làm gì, thì cậu làm cái đó cậu như con rối bị hắn điều khiển. 

 

Lăng Hạ Vân thấy cậu ở đây thì rất vui, nhưng cậu lại không nhận ra ai trong số họ. 

 

Tề Tư Lễ :

 

__ A Xuyên em có thể đàn và hát một bài cho anh không

 

Tần Xuyên :

 

__ Ừm anh muốn nghe bài gì

 

Tề Tư Lễ :

 

__ Đương nhiên là anh muốn nghe bài em giỏi nhất rồi

 

Sau khi Tần Xuyên lên đàn và hát, mọi người ở dưới đều cổ vũ cho cậu

 

Tần Xuyên :

 

__ Tôi xin dành tặng bài hát này cho một người vì người đó đã ở bên tôi lúc khó khăn 

 

Lăng Hạ Vân:

 

 

__ Đàn anh mấy hôm nữa là sinh nhật của em anh có thể tới dự không

 

Tề Tư Lễ:

 

__ Cảm ơn Lăng tiểu thư hôm đó chúng tôi sẽ tới 

 

Tề Tư Lễ và Tần Xuyên liền đi về, lúc này Thẩm Hi Nghiên lại chạy đến muốn giữ cậu lại nhưng Tần Xuyên lại không nghe lời cô ta, cậu quyết định về nhà với Tề Tư Lễ. 

 

Khi về đến nhà Tề Tư Lễ, liền giải cho cậu thuật thôi miên, nhưng cậu đã mất trí nhớ rồi không nhớ được gì cả, cậu chỉ biết mình là Tần Xuyên, Tề Tư Lễ nói với cậu nhà họ Lăng và nhà họ Thẩm, họ không muốn cậu và Tề Tư Lễ ở bên nhau nên họ đã chia rẽ cậu và hắn. 

 

Hắn còn nói họ biết cậu có miếng ngọc bội, để nhận người thân nhưng họ luôn muốn giấu đi, hắn nói trong tiệc sinh nhật của Lăng tiểu thư cậu phải nghe theo hắn. 

 

Cậu chấp nhận vì cậu biết, mình không thể thoát khỏi hắn nữa rồi

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play