Đoạn chi kia chỉ là một ngón tay bị cắt rời, bị Tưởng Vân Hỏa ném ra phía trước, rơi vào trong bóng tối. Dưới ánh đèn sân, vẫn có thể thấy được hình dạng của nó.
Tựa như một ngón tay từ lòng đất vươn lên.
Lời vừa ra khỏi miệng Tô Mẫn, Tưởng Vân Hỏa liền càng thêm sợ hãi.
Ban đầu hắn tưởng thứ mình ném ra chỉ là cái gì đó bình thường, không ngờ lại là vật này. Một con cá mà lại thế này, sao có thể chứ?
Tưởng Vân Hỏa hỏi: “Đây là... ngón tay động vật sao?”
Vì đã thối rữa, thậm chí còn có thể nhìn thấy xương và khớp ngón tay, Tưởng Vân Hỏa cũng không chắc lắm rốt cuộc có phải hay không. Dù sao bọn họ cũng không phải sinh viên y khoa.
Tô Mẫn lắc đầu, nói: “Tớ cảm thấy không phải.”
Sắc mặt Tưởng Vân Hỏa càng thêm khó coi, không biết nghĩ tới cái gì mà hạ giọng đoán: “Chẳng lẽ là người cá ăn thịt người?”
Loài người cá ăn thịt người đó vốn có thật, nên hắn cũng có chút nghi ngờ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play