Trình Hàng Nhất lập tức bật cười, bàn tay cẩn thận dịch chuyển đến gương mặt của Từ Khai Từ, nhẹ nhàng chạm vào má y một chút.
Đúng lúc này, Từ Khai Từ mở mắt, liền trông thấy Trình Hàng Nhất ở rất gần. Dưới ánh đèn vàng ấm áp trong xe, thậm chí y có thể nhìn thấy những sợi lông tơ mảnh mai trên gương mặt cậu.
Mọi thứ như quay trở lại trước ngày hai người chia tay, trở lại cái ngày Trình Hàng Nhất đưa Từ Khai Từ rời khỏi nhà bà ngoại của cậu.
Chỉ là không khí lúc này như có chút khác biệt, dù chỉ là một chút thay đổi nhỏ bé ấy thôi cũng đủ khiến bầu không khí giữa họ trở nên khác đi.
"Trình Hàng Nhất, em cõng anh lên trên được không?"
Từ Khai Từ ngẩng đầu lên, trong mắt ẩn chứa gợn sóng lăn tăn. Giọng nói y mềm mại, mang theo chút âm mũi: "Anh mệt quá rồi, không muốn ngồi lên thứ đó nữa. Anh muốn em cõng em."
Trình Hàng Nhất đã quen với giọng điệu cứng nhắc và thẳng thắn của Từ Khai Từ dạo gần đây, đột nhiên nghe y nói như vậy, cậu có chút không quen, vành tai lập tức đỏ bừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play