Trình Du Cẩn đứng khựng lại ở cửa ra vào, nhất thời không biết hôm nay là hôm nào.
Rõ ràng nàng không hề trải qua những chuyện ấy nhưng giờ khắc này, khi nhìn thấy màu đỏ phủ ngợp trước mắt, trong thoáng chốc, dường như nàng lại trở về kiếp trước. Khi đó cũng náo nhiệt giống như bây giờ, tiếng trêu chọc của mọi người vang lên bên tai nàng: “Hôm nay đại cô nương thật xinh đẹp.”
Chỉ tích tắc sau, cảnh tượng xung quanh chợt biến thành Tĩnh Dũng Hầu phủ, Hoắc Trường Uyên nhấc khăn che đầu của nàng lên, bọn nha hoàn, ma ma lập tức không tiếc lời tuôn ra những câu chúc cát tường: “Chúc phu nhân và Hầu gia sớm sinh quý tử, bạc đầu giai lão.”
Rõ ràng Trình Du Cẩn không hề trải qua những chuyện ấy nhưng lúc này đây, hồi ức vẫn ùa về trong tâm trí nàng, cuồn cuộn như sóng triều dâng. Những mảnh ghép ký ức lướt qua tâm trí nàng như lồng đèn kéo quân, náo nhiệt, phồn hoa, rực rỡ, cuối cùng dừng lại ở một khung hình đen trắng không có tiếng động, ma ma bước ra ngoài với đôi bàn tay dính đầy máu, nói: “Lão phu nhân, ngôi thai của thiếu phu nhân không thuận nên bị khó sinh, e là chỉ có thể chọn giữ mẹ hoặc con.”
Nàng trông thấy Hoắc Tiết thị đanh mặt lại, cánh môi bà ta khép mở không chút do dự: “Giữ con.”
Hình ảnh cuối cùng trong mảnh hồi ức này là vị ma ma vừa rồi cười tươi roi rói, bế một bọc tã lót đi ra ngoài, đưa lại gần cho Hoắc Tiết thị xem: “Bẩm lão phu nhân, là một bé trai ạ.”
“Phu nhân thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play