Nói xong, Trình Nguyên Cảnh sai thị vệ lấy một hộp gấm ra, sau đó vẫy tay với Trình Du Cẩn. Trình Du Cẩn ngập ngừng đến gần, Trình Nguyên Cảnh đặt hộp vào tay nàng, nói: "Ta đã sai người làm sổ sách, danh sách và số lượng vàng bạc, vài vóc, đồ sứ các thứ đều đã được viết trong này, ngoài ra còn có khế đất và ngân phiếu, ngươi tự xem đi, nếu không còn vấn đề gì nữa thì nhận lấy."
Trình Du Cẩn cảm nhận được một cách rõ ràng tầm mắt của mọi người đều tập trung trên tay nàng. Đôi mắt của Khánh Phúc Quận chúa và Nguyễn thị như sắp phun ra lửa. Lúc trước Trình Nguyên Cảnh đã nói hắn sẽ cho Trình Du Cẩn một phần ba số gia sản của mình nhưng Khánh Phúc cho rằng đó chỉ là cái cớ. Tuy những thứ ấy vẫn mang danh nghĩa là của Trình Du Cẩn nhưng trên thực tế chẳng phải chúng vẫn là đồ của đại phòng đó sao? Khánh Phúc Quận chúa đâu có ngờ rằng, Trình Nguyên Cảnh lại coi chuyện này là thật, đưa hết mọi thứ cho Trình Du Cẩn.
Một khi Trình Du Cẩn lập gia đình, những món đồ này sẽ đi theo nàng, trong tay Khánh Phúc bỗng dưng mất đi một số bạc lớn đến vậy, thử hỏi làm sao bà có thể cam lòng cho được?
Trình Du Cẩn cảm nhận được chiếc hộp gấm trong tay nặng trình trịch, dường như nỗi bất an trong lòng nàng đã lắng xuống. Suy nghĩ của Trình Du Cẩn xoay chuyển rất nhanh, nàng mỉm cười, đưa chiếc hộp gấm cho Nguyễn thị ở ngay trước mặt Khánh Phúc Quận chúa: "Chẳng phải nhị thẩm vừa mới nói, người của nhị phòng đông đúc, không chỉ có hai đệ đệ, mà ngay cả nhị muội cũng đã lập gia đình, để công bằng nên chia cho nhị phòng nhiều bạc hơn sao? Chuyện phân chia tài sản ta không biết thế nào, hơn nữa ta cũng không hiểu chuyện quản lý gia đình. Thế nên nếu nhị thẩm đã cảm thấy không hài lòng với chuyện phân chia như vậy, cảm thấy của hồi môn của nhị muội như thế là chưa đủ, vậy những thứ này cứ giao cho nhị thẩm phân chia thì hơn."
Khánh Phúc Quận chúa vốn đang cố kìm nén cơn tức giận, nay lại nghe Trình Du Cẩn nói Nguyễn thị không hài lòng với việc phân chia bất công, nhị phòng nên được thêm tài nguyên hơn thế, lập tức cảm thấy khó chịu.
Vừa rồi Khánh phúc không muốn tốn công mất sức vì chuyện đòi của hồi môn cho nữ nhi của người khác, thế nên mới kiếm đại một cái cớ để không phải ra mặt. Thế nhưng bà không ngờ, trong khoảng thời gian này Nguyễn thị lại nói những điều không hay về bà. Hơn nữa bà thấy lúc Trình Du Cẩn nói, Trình lão phu nhân cũng không hề lên tiếng phản đối? Khánh phúc tức giận thầm xùy một tiếng trong lòng, tiện nhân Nguyễn thị này, thế mà lại dám ám chỉ việc bà quản lý chuyện bếp núc không công bằng, còn muốn được chia thêm nhiều bạc nữa ư?
Nhất là cái câu dòng dõi đông đảo kia đã chọc thẳng vào chỗ đau của Khánh Phúc Quận khiến bà nổi cơn thịnh nộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT