Trình Du Cẩn quay đầu lại, hơi sửng sốt khi nhìn thấy người tới. Lý Thừa Cảnh vừa vào cửa đã nhìn thấy Trình Du Cẩn, đầu tiên là bất ngờ, sau đó cau mày: “Nàng còn chưa khỏi bệnh, sao lại ra ngoài?”
Trình Du Cẩn không ngờ đột nhiên lại gặp được Lý Thừa Cảnh như vậy. Mặc dù trong lòng nàng đã cố gắng tiếp nhận thân phận Thái tử phi nhưng trong ý thức của nàng, Thái tử và Trình Nguyên Cảnh là hai người khác nhau, Thái tử phi và phu nhân của người nào đó cũng không có liên hệ gì với nhau.
Nàng hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng được mình sắp xuất giá, còn phải sống chung cả đời với người đã từng là Cửu thúc của mình.
Trình Du Cẩn đỏ mặt, may là nàng quấn ba lớp trong ba lớp ngoài, từ bên ngoài nhìn không ra. Trình Du Cẩn vô thức muốn gọi “Cửu thúc” nhưng rất nhanh nàng đã ý thức được không đúng, cụp mắt quỳ gối hành lễ vạn phúc tiêu chuẩn: “Tham kiến ​​Thái tử điện hạ.”
Lý Thừa Cảnh vẫy tay, những người còn lại thức thời lui ra. Hắn không dừng bước đi về phía Trình Du Cẩn, đưa tay nắm lấy nàng dậy: “Bên ngoài gió lớn, vào trong rồi nói chuyện.”
“Vâng.”
Trình Du Cẩn thực sự không muốn bị người ta vây xem ở bên ngoài, đi theo Lý Thừa Cảnh vào trong nhà. Trong nhà vẫn luôn đốt địa long, ấm áp như mùa xuân, hơi nóng ập vào mặt. Trình Du Cẩn kéo chiếc khăn lông cáo màu trắng quấn trên cổ mình, cảm thấy hơi nóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play