"Đừng khóc nữa." Trình Nguyên Cảnh lau nước mắt của nàng đi, thở dài đầy bất lực: "Từ trước đến nay ta chưa từng nghĩ vậy, cho dù nàng làm vậy là để thay đổi chủ đề nhưng cũng đừng chụp mũ cho ta."
Mắt Trình Du Cẩn vẫn đang cụp xuống nên không nhìn hắn.
Trình Nguyên Cảnh hơi hơi hiểu tại sao người ta lại nói con gái khó nuôi, chỉ cần nắm được điểm yếu của hắn thì khi làm thật đảm bảo sẽ thành công. Cho dù Trình Nguyên Cảnh biết Trình Du Cẩn đang có ý tỏ ra yếu đuối, lấy lùi làm tiến nhưng khi nhìn thấy nước mắt của nàng thì hắn chẳng còn cách nào cả. 
Rõ ràng đây là một chiêu trò cũ rích nhưng ai bảo nó lại có tác dụng đâu.
"Thái tử điện hạ có xuất thân phi phàm nên ắt sẽ không cảm thấy người bình thường khó khăn như nào, huống hồ nói đến việc không ăn thịt băm."
Trình Nguyên Cảnh nhướn mày, đây là một chuyện không có căn cứ, ai bảo hắn không hiểu được cuộc sống khó khăn của dân chúng? Nhưng lúc này tâm trạng của Trình Du Cẩn đang kích động, Trình Nguyên Cảnh không cần biết đó là tội danh gì nên đành trả lời: "Được rồi, là ta vu oan cho nàng. Đừng khóc nữa, nàng vẫn còn đang bệnh, cẩn thận không lại đau họng." 
Vừa nãy tâm trạng Trình Du Cẩn bùng nổ, đột nhiên cảm thấy rất ấm ức, người khác chất vấn nàng thì thôi, tại sao Trình Nguyên Cảnh có thể chất vấn nàng chứ? Bây giờ sự khó chịu đó tiêu tan, Trình Du Cẩn nghĩ lại chuyện vừa rồi thì cảm thấy vô cùng xấu hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play