Trình Du Cẩn ra khỏi phòng của Khánh Phúc Quận chúa, nàng đi rất nhanh, chả thèm diễn vở mẹ con tình sâu nghĩa nặng với bà nữa.
Trình Du Cẩn đi thẳng đến nội viện của Trình lão phu nhân, nha hoàn ở Thọ An đường thấy nàng thì cực kỳ ngạc nhiên: "Đại cô nương, sáng nay người vừa mới thỉnh an mà sao giờ đến nữa thế? Có phải người làm rơi thứ gì rồi không?"
Chẳng trách nha hoàn nghĩ mình như vậy, Trình Du Cẩn đi đến mà đôi tay trống không, vẻ mặt nghiêm túc, không giống như đến để báo hiếu mà giống đến... Hỏi tội thì hơn.
Nha hoàn không dám nghĩ vậy, tưởng rằng Trình Du Cẩn đã làm rơi vật gì đó nên nóng lòng tìm đồ mới có biểu cảm như thế.
Sau khi được nha hoàn nhắc nhở, nàng mới hít sâu một hơi, điều chỉnh biểu cảm trên gương mặt rồi mới đẩy cửa vào.
Trình lão phu nhân đang nằm nheo mắt trên giường La Hán, hai nha hoàn quỳ gối đấm chân cho bà ấy. Trình lão phu nhân nghe thấy tiếng động ngoài cửa thì miễn cưỡng hé mắt ra, thấy người đến là Trình Du Cẩn bèn nói: "Đại cô nương đến đó à? Sao con lại đến đây?"
Nha hoàn có ánh mắt trong phòng đã mang tú đôn đến đây, ma ma bên cạnh Trình lão phu nhân bèn ân cần cười nói: "Mọi người đều biết đại cô nương hiếu thảo, nhìn khắp cả phủ chúng ta cũng chỉ có đại cô nương săn sóc, suốt ngày chạy đến chỗ của lão thái thái. Đại cô nương mau ngồi đi, Hoàng Oanh, dâng trà cho đại cô nương."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT