Phó Hiệt phun ra một ngụm máu lẫn nước bọt, mặt mày trắng bệch: “Thịnh Hoài Ngôn, đừng đánh nữa! Đánh nữa là tôi ch.ế.t thật đấy!”
Thịnh Hoài Ngôn giẫm một chân lên ngực Phó Hiệt, nhìn vẻ mặt đau đớn của hắn, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy cơn giận tan đi phần nào. Hắn cúi đầu, lạnh nhạt hỏi: “Phó Hiệt, biết vì sao tôi đánh cậu không?”
Phó Hiệt cố gắng gạt chân hắn ra, gần như gào lên: “Tôi mẹ nó biết gì được!”
Thịnh Hoài Ngôn sờ cằm, thật ra hắn cũng chẳng rõ vì sao đột nhiên lại thấy Phó Hiệt chướng mắt đến vậy. Hắn tiện miệng nói: “Tại cậu cười hôm nay xấu quá.”
Phó Hiệt: “…”
Đệt. “Được rồi Thịnh ca, sau này tôi không dám cười trước mặt anh nữa!”
Thịnh Hoài Ngôn mới chịu rút chân lại. Ở đằng xa, Quang Tử vẫy tay gọi: “Đội trưởng, tôi đưa Trì ca đi tìm người quen trước nhé!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play