Thịnh Hoài Ngôn chơi, đơn giản là chỉ để chơi thôi.
Giống như có người thích cỏ, có người mê hoa, Thịnh Hoài Ngôn chỉ đơn giản là yêu thích thẩm mỹ của đôi chân đẹp. Hắn chẳng mấy thích Trì Tô An, bởi cảm giác người này hơi âm trầm, nhưng đôi chân của Trì Tô An… hắn thật sự muốn chạm thử một lần.
Đám đồng đội đều biết cái sở thích này của hắn, nên ngoan ngoãn chui vào ghế sau, im lặng không nói gì.
Trì Tô An dường như chưa kịp phản ứng, cậu đẩy gọng kính lên, đồng tử hơi co lại, nở nụ cười khách sáo, “Đội trưởng Thịnh vừa nói gì vậy?”
Thịnh Hoài Ngôn mặt mày đầy vẻ bực bội, “Cậu bị điếc hay đầu óc có vấn đề? Tôi nói là tôi muốn chạm vào chân cậu.”
Hắn nhổ một ngụm nước bọt, “Chết tiệt, nói mà khô hết cả miệng.”
Nếu không phải vì hai chân của Trì Tô An thật sự hợp gu hắn, ngứa đến phát điên, thì hắn cũng chẳng thèm phí thời gian dây dưa lắm lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT