Ngày tuyết lớn, sáng sớm đã thanh lãnh lạnh lẽo, gió núi thổi qua, tức khắc đóng thành băng. Trong rạp hát náo nhiệt, một vở 《Nhị tiến cung》 đang được trình diễn tới đoạn sau, tiếng ca ngân nga uyển chuyển, ánh mắt đào hoa ẩn chứa tình sâu ý nặng.
Trà nóng thơm ngát, một ngón tay trắng ngần nâng chén nhấp một ngụm, trong làn nước mờ mờ phản chiếu dung nhan thanh tú. Lông mày mảnh dài, làn da như sứ, dưới ánh trà tỏa ra ánh nước trong veo. Khóe môi đỏ mượt, như vệt chu sa điểm nhẹ. Gương mặt lạnh nhạt nhưng diễm lệ, càng lộ vẻ dịu dàng trầm ổn.
Diệp Tô An cụp mi nhìn bóng mình trong chén trà, cười thầm trong bụng—thế gian này, quả thật cũng có mỹ nhân như cậu. Môi còn vương chút nước trà, cậu nhấp môi khẽ cười, ánh mắt chuyển sang phía gánh hát trên đài.
“Diệp lão bản, ngài thấy đoạn này diễn thế nào?” Bầu gánh bước tới cười hỏi.
Tô An chậm rãi đưa mắt về phía sân khấu, giọng nhẹ nhàng trong trẻo, “Trình bầu gánh, người trong tay ngài đều là nhân tài hạng nhất. Vậy là được rồi, hôm nay còn phải tới Lý phủ, chuẩn bị sớm một chút.”
Trình bầu gánh vội vã cười gật đầu, chạy lên đài bảo người thu dọn, chuẩn bị đồ đạc đến Lý phủ.
Tô An đứng dậy, mặc một thân áo dài trắng như trăng non, khoác thêm áo bông, càng khiến sắc mặt trắng bệch như tuyết thêm vài phần lạnh lẽo. Cậu khẽ gật đầu với đào hát trên sân khấu, đối phương ngượng ngùng chớp mắt, nhỏ giọng cảm tạ: “Diệp lão bản, đa tạ ngài chiếu cố.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT