Tô An mang theo toàn thân vương mùi Hà Tịch Nhiên, từ con hẻm nhỏ chạy trốn thành công.
Vừa chạy vừa kéo tóc giả và váy trên người xuống, bên trong vẫn còn mặc sẵn áo thun và quần short. Khi nãy Hà Tịch Nhiên vừa đưa tay vào váy, cậu đã sợ đến mức tim muốn ngừng đập, cứ tưởng hắn sẽ phát hiện. May mà mọi chuyện suôn sẻ, Tô An vo hai thứ đó lại một cục, ném luôn vào thùng rác ven đường.
Cậu chỉnh lại mái tóc, cười hì hì nói với cái thùng rác: “Hà thúc thúc à, mang đồ của anh xuống thùng rác cùng luôn đi, cúi chào lần cuối nhé.”
Một cuộc sống an yên, rèn luyện thân tâm đang ở ngay trước mắt, tâm trạng của Tô An bỗng trở nên rất tốt.
Cậu lấy điện thoại ra nhắn một tin an toàn cho Trình Tô Thanh, rồi tắt luôn điện thoại phụ, cuối cùng quay đầu nhìn lại công viên một cái, xoay người rời đi.
Bước chân nhẹ tênh, trong chớp mắt đã biến mất không thấy bóng dáng.
Chiều tà, mặt trời lặn về phía tây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT