Đào Tô An đúng thật là một đứa trẻ quá dễ dụ. Dư Bình chỉ mới trò chuyện với cậu vài câu, đã moi được gần hết gốc gác tổ tiên mười tám đời của nhà người ta.
Những thông tin này đều đã có trong hồ sơ. Tông Nam tắt máy ghi âm, đảo mắt nhìn quanh một vòng.
Nơi này là một khu phố buôn bán. Thành phố A là thành phố thương mại, có nhiều cảng biển, người xuất nhập cảnh đông đúc, xe cộ tấp nập. Quán trà sữa tọa lạc ngay góc đường giao nhau, họ đã bố trí camera không góc chết tại ba con phố, và nhóm cảnh sát mặc thường phục rải đều xung quanh, liên tục theo dõi dòng người qua lại.
Họ đã chuẩn bị một địa điểm khiến nghi phạm có thể buông lỏng cảnh giác mà xuất hiện. Nhưng cho đến giờ, Tông Nam vẫn chưa phát hiện ra bất kỳ kẻ nào khả nghi.
Tông Nam bình thản nói: “Bảo cậu ấy mai cùng đi bơi.”
Đào Tô An đã nhận lời mời của Dư Bình. Cậu cong cong hàng mi, cười tươi như nước trái cây mát lạnh, lúc tạm biệt còn nghiêm túc nói: “Anh ơi, nói chuyện với anh vui thật đấy.”
Quả đúng là như vậy. Cậu thiếu niên này ăn nói duyên dáng, lễ phép, chỉ vài câu chuyện đã phá tan khoảng cách và sự ngượng ngùng ban đầu. Cậu lại còn hiểu biết, cứ mỗi khi Tô An nhắc đến điều gì, cậu đều có thể đưa ra một góc nhìn mới mẻ, khiến người khác cảm thấy như đang ngâm mình trong suối nước nóng — vừa ấm áp, vừa dễ chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT