Vân Quỳ nghĩ ngợi, vẫn là thật thà nói: “Không dám giấu công công, đêm qua Điện hạ vẫn chưa chạm vào ta…”
Tào Nguyên Lộc cũng không ngạc nhiên, sáng nay khi hắn thay Thái tử bôi thuốc, không hề phát hiện dấu vết hoan ái trên giường, trong lòng cũng hiểu, Điện hạ thà tự làm mình bị thương, cũng không muốn bị mị dược làm loạn tâm trí, trúng bẫy của người ngoài.
Nhưng hôm nay lại gọi đến lần nữa… Chắc không chỉ nói chuyện phiếm đâu nhỉ.
Hắn khích lệ nhìn Vân Quỳ: “Cô nương vào đi thôi, đừng để Điện hạ đợi lâu.”
Vân Quỳ gật đầu, bưng thuốc trị thương đi vào, còn bị Tư Trướng canh gác ở hành lang trừng mắt liếc một cái.
Vân Quỳ:…
Tư Trướng nghe được nàng và Tào Nguyên Lộc nói chuyện, mới biết hôm qua nàng vẫn chưa thị tẩm.
Sắc đẹp trước mặt, Thái tử thế mà không động lòng, xem ra nàng cũng chẳng ra gì, có khi bị Thái tử đuổi khỏi Thừa Quang Điện rồi cũng nên…
Nhưng Thái tử vì sao tối nay lại triệu kiến cô?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT