Vân Quỳ mở đôi mắt nai ướt át, ngơ ngác nhìn hắn.
Sự thật chứng minh, một gương mặt tuấn mỹ đến kinh thiên động địa, khác hẳn vẻ lạnh lùng xa cách ban ngày, vô cùng động tình hôn nàng, kiên nhẫn dỗ dành nàng, dùng giọng nói từ tính dịu dàng chưa từng có gọi nàng "Bảo bối", dù mệt mỏi đến đâu, nàng cũng không thể từ chối hắn.
Sau khi kết thúc, Thái tử định gọi người vào hầu hạ, nhưng nhớ tới những lời khó nghe của hai nha hoàn đêm qua, hắn chỉ sai người mang nước đến rồi cho lui.
Hắn tự mình rửa sạch cho nàng, rồi bôi thuốc mỡ lên chỗ sưng đỏ, bận rộn một hồi, trời đã tờ mờ sáng.
Sáng sớm hôm sau, hai người cùng ngồi chung một chiếc xe ngựa về Thịnh Phủ.
Vân Quỳ mắt còn đỏ hoe, vẫn còn buồn ngủ. Mỗi lần xe ngựa xóc nảy lại khiến nàng nhớ tới chuyện đêm qua, nàng cúi gằm mặt không dám nhìn hắn, Thái tử đành nhắm mắt dưỡng thần.
Gần đến Thịnh Phủ, Vân Quỳ mới miễn cưỡng tỉnh táo lại, vén rèm nhìn ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play