Thì ra là thế, nguyên lai lúc ấy họ nói chính là Minh Phồn Tinh và Minh Ngọc Phong, nếu lúc ấy mình hỏi thêm hai câu thì tốt rồi!

Thôi vậy, lúc ấy dò hỏi chắc chắn ảnh hưởng tâm tình, hơn nữa... sớm một ngày biết, cũng chẳng thay đổi được hiện thực, vẫn là nhanh chóng tu luyện thôi.

Hai người kia khẳng định là muốn tranh thủ trong 5 năm tu luyện đến Võ Thánh cảnh giới, đạt được tư cách đến Hoàng Thành!

Không được!

Nàng cũng phải đi, nếu bọn họ đi, mà mình lại không có được tư cách, vậy thật sự quá mất mặt!

Minh Thải Thanh vẫn luôn lấy bản thân ra so sánh với Minh Phồn Tinh, còn Minh Ngọc Phong thì nàng trước giờ không để vào mắt, trong mắt nàng, Minh Ngọc Phong vẫn là nô lệ bị mình khinh nhục ở Minh gia.

Nàng cũng luôn không thừa nhận Minh Ngọc Phong ưu tú hơn mình, chỉ là... nàng phủ nhận thế nào đi nữa, thì hiện thực vẫn là hiện thực, sẽ không vì ý nghĩ của nàng mà thay đổi.

Nhưng có một điểm, nàng trong lòng rõ ràng thật sự, trước kia tu luyện thành công, thời gian của mình so với Minh Phồn Tinh sớm hơn!

Nói cách khác, thiên phú của nàng tuyệt đối tốt hơn Minh Phồn Tinh, Minh Phồn Tinh làm được, nàng tự nhiên cũng không phải dạng vừa.

Nhưng mà hiện tại...

Sao lại thế này?

Nàng vẫn còn trong bình cảnh, nhưng Minh Phồn Tinh lại...

Vì sao hắn lại nhanh hơn mình nhiều như vậy?

Minh Thải Thanh loáng thoáng cảm giác được bình cảnh, theo nàng thấy, ít nhất còn phải tu luyện một hai tháng mới có thể thử đột phá!

Chẳng lẽ trình tự tu luyện thành công trước kia không có giá trị tham khảo sao?

Minh Phồn Tinh cư nhiên ưu tú hơn mình sao?

Lòng mang sự không cam lòng lớn, Minh Thải Thanh nghiến răng nghiến lợi nắm chặt tu luyện, đương nhiên cùng lúc đó, số người biết chuyện này cũng không ít, những đệ tử trước kia còn không mấy khẩn trương, giờ sôi nổi bắt đầu dụng công nỗ lực.

Bọn họ đều không muốn bị những đệ tử phía trước kéo ra khoảng cách quá lớn, dù sao người trẻ tuổi, lòng tự trọng đều rất mạnh.

Trong khoảng thời gian kế tiếp, ngay cả Kim Cảnh Vân cũng không hẹn được Minh Thải Thanh, biết được nàng đang tu luyện, Kim Cảnh Vân không những không giận, ngược lại càng để bụng nàng hơn.

Hắn muốn chính là người phụ nữ ưu tú như vậy, nếu thật sự bị tiền tài của hắn công phá hoàn toàn, hơn nữa vứt bỏ tu luyện sang một bên, vậy thì người phụ nữ như vậy hắn cũng chẳng cần quý trọng.

Minh Phồn Tinh và Minh Ngọc Phong cũng không biết vì chuyện hai người họ trở thành Võ Sư, mà toàn bộ võ quán, những đệ tử có chút thiên tư đều bắt đầu điên cuồng tu luyện.

Hai người bọn họ vẫn cứ sống cuộc sống của mình.

Minh Phồn Tinh ban ngày ở sân luyện công tu luyện đao pháp cùng Thủy Long Chưởng, còn nếm thử giải đọc Thủy Long Thuật, buổi tối trở về thì đả tọa tu luyện, thuận tiện chạy nhanh đem Hồi Xuân Công tầng thứ hai luyện hảo.

Thời gian thấm thoát trôi qua, Trọng Lãng đao pháp Minh Phồn Tinh đều tu luyện đến thứ 8 trọng, chỉ còn một trọng cuối cùng là có thể hoàn toàn nắm giữ Trọng Lãng đao pháp.

Có điều, Minh Phồn Tinh cảm giác, muốn tu luyện thành công Trọng Lãng đao pháp thứ 9 trọng, nhất thiết phải tiến giai đến Ngưng Khí hậu kỳ. Vậy nên hắn đơn giản mỗi ngày đều tu luyện vài biến trước bát trọng.

Thời gian còn lại đều dùng để thể ngộ Thủy Long Thuật. Giờ phút này, hắn đã khắc từng chữ vào lòng, nhưng mặc kệ nỗ lực thế nào, cũng không biện pháp thành công thi triển Thủy Long Thuật, thậm chí một chút manh mối cũng sờ không tới.

Minh Phồn Tinh buồn rầu ngồi ở một bên nhìn Minh Ngọc Phong tu luyện Phong Nhận Chỉ. Phải nói, nàng luyện cũng ra dáng ra hình đấy chứ.

Nhưng... giống hắn, cũng chỉ là hữu danh vô thực. Trên ngón tay nàng chỉ có một chút phong linh lực quấn quanh, ngoài ra thì không có gì khác.

Minh Phồn Tinh nghi hoặc, chẳng lẽ không phải nên tu luyện pháp thuật đơn giản nhất trước sao? Tỷ như Thủy Cầu Thuật chẳng hạn. Cái Thủy Long Thuật này vừa nghe đã biết cao cấp hơn Thủy Cầu Thuật nhiều.

Đến Thủy Cầu Thuật hắn còn chưa biết, làm sao có thể triệu hồi thủy long được?

Còn cái Thủy Long Chưởng gì đó, hắn trước đây còn tưởng rằng mình có thể làm được, giờ ngẫm lại quá ngây thơ. Hiện tại hắn thật sự có thể sử dụng được sao?

Cái Thủy Long Thuật này phỏng chừng phải đến Ngưng Khí hậu kỳ, thậm chí đại viên mãn mới có thể thi triển được ấy chứ. Hiện tại chi bằng hắn quay về luyện Hồi Xuân Công tầng thứ hai cho xong đi?

Lúc này, Minh Ngọc Phong đi đến ngồi xuống bên cạnh hắn, "Phồn Tinh?"

Minh Phồn Tinh không có tinh thần, "Ừ?"

"Ngươi có phải không vui không?"

Minh Phồn Tinh thở dài, "Đúng vậy, cái Thủy Long Chưởng này khó luyện quá. Ngươi thấy Phong Nhận Chỉ của ngươi thế nào?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play