Minh Phồn Tinh đứng dậy, vào phòng tắm rửa ráy rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó mới ra ngoài. Vốn định đi ăn sáng trước, rồi đến sân luyện công tìm vị giáo tập hôm nọ nói chuyện.
Nhưng không ngờ vừa mở cửa, hắn liền thấy Tần Cửu Châu cũng vừa bước ra. Hai người nhìn nhau, đồng thời khựng lại.
Minh Phồn Tinh có chút bất ngờ.
"Tần sư huynh?"
Tần Cửu Châu cũng hoàn hồn, đáp: "Minh sư đệ... Nói ra thì, hình như lâu lắm không gặp..."
Minh Phồn Tinh cười, bước ra khỏi cửa rồi tiện tay đóng lại, "Chẳng phải sao? Đã gần hai mươi ngày rồi. Huynh định đi ăn cơm à?"
Tần Cửu Châu nhướng mày, "Đi thôi, ta cũng vừa định đi."
Hai người cùng nhau hướng về phía nhà ăn. Tần Cửu Châu đột nhiên hỏi: "Dạo này không thấy đệ ra ngoài, tu luyện chăm chỉ vậy sao?"
Minh Phồn Tinh có chút ngượng ngùng, "Không chăm chỉ không được a, không chăm chỉ thì nhanh chóng bị người ta đuổi kịp mất."
Hắn nhất định phải nỗ lực mới có đường ra. Mục tiêu hiện tại của hắn là nhanh chóng tu luyện đến Ngưng Khí kỳ đại viên mãn, sau đó tiến vào tu sĩ học viện ở Hoàng Thành.
Đợi đến khi vào được tu sĩ học viện, mục tiêu thứ hai của hắn sẽ là đột phá đến Trúc Cơ kỳ trước năm 30 tuổi.
Mấy thứ buff thêm chỉ có thể tăng thiên phú, không thể trực tiếp tăng thực lực hay cảnh giới. Những thứ đó đều cần tự mình từng chút một tu luyện mới có được.
Thiên phú tốt thì sao chứ?
Không tu luyện, tất cả cũng chỉ là lời suông.
Tần Cửu Châu hỏi tiếp: "Vậy... Xem đệ hôm nay có vẻ cao hứng như vậy, là thành công rồi sao?"
Minh Phồn Tinh cũng không phủ nhận, "Đúng vậy, ta đã thành công tu luyện ra chân khí. Ta thật sự là may mắn đến cực điểm. À phải rồi, huynh đi ăn cơm trước đi, lát nữa ta sẽ đến sân luyện công tìm giáo tập."
Tần Cửu Châu cười vỗ vai hắn, "Chúc mừng đệ, Minh sư đệ!"
Minh Phồn Tinh nhìn chằm chằm hắn một hồi, thật sự đừng nói, nam chính cười lên thật sự rất soái, dường như bừng sáng cả lên vậy!
Phải nhìn thêm vài lần mới được!
Hắn bỗng nhiên buột miệng: "Tần sư huynh, ở võ quán có phải có rất nhiều nữ hài tử theo đuổi huynh không?"
Tần Cửu Châu ngẩn người một chút, sau đó xoa cằm nói: "Xác thật là có, nhưng sau này dần dần không còn nữa."
Minh Phồn Tinh chớp chớp mắt, "Người mà, đều rất thực tế..."
Tần Cửu Châu nheo mắt, "Đúng vậy, rất thực tế."
Từ khi hắn thành công tu luyện ra chân khí, Kim Cảnh Vân không hề phái người đến gây phiền toái cho hắn nữa, thậm chí ngay cả bản thân hắn cũng không hề xuất hiện trước mặt hắn, cứ như giữa bọn họ chưa từng có bất kỳ quan hệ gì vậy.
Kẻ địch không đáng sợ, kẻ địch giỏi nhẫn nhịn mới phiền toái. Có thể nhẫn nhịn chứng tỏ đối phương tâm cơ thâm trầm. Phải nói, Kim gia không hổ là gia tộc lớn, dù là một tên thiếu gia ăn chơi trác táng, cũng là hạng người tâm cơ thâm trầm.
Bất quá không sao... Hắn, Tần Cửu Châu, không sợ gì cả.
Minh Phồn Tinh nhân cơ hội tung ngay một cái giám định thuật.
Tên họ: Tần Cửu Châu
Giới tính: Nam
Tuổi tác: 13
Thể chất: 115
Tinh thần: 95
Thiên phú: Ám 999
Cảnh giới: Ngưng Khí sơ kỳ
"Thật lợi hại!" Mới có khoảng 20 ngày mà thể chất đã đạt tới 115 điểm, tinh thần cũng có 95. Quả không hổ là đỉnh cấp đơn linh căn, tốc độ tu luyện thật sự nhanh, phỏng chừng chỉ cần thêm một thời gian nữa là có thể đạt tới Ngưng Khí trung kỳ rồi.
Hai người đến nhà ăn, ở đây họ thấy Minh Ngọc Phong.
Lúc này, Minh Ngọc Phong trông không khác gì những đệ tử khác của Kim Châu võ quán, tuy vẫn còn chút rụt rè, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy tự tin.
Hắn dường như cảm nhận được ánh mắt của ai đó, theo bản năng quay đầu lại, khi nhìn thấy Minh Phồn Tinh thì khựng lại một chút, đôi mắt như sáng lên.
Minh Phồn Tinh thấy vậy cũng theo bản năng tung một cái giám định thuật.
Tên họ: Minh Ngọc Phong
Giới tính: Nam
Tuổi tác: 12
Thể chất: 76
Tinh thần: 84
Thiên phú: Phong 102
Cảnh giới: Ngưng Khí sơ kỳ
"Lợi hại!" Quả không hổ là người có thể trở thành bạch nguyệt quang mạnh nhất bên cạnh nam chính, không chỉ lớn lên đẹp mà thiên phú cũng vượt qua 100 điểm, thậm chí còn là Phong hệ linh căn đặc thù, tốc độ tu luyện cũng nhanh nữa!
Minh Phồn Tinh kinh ngạc hỏi: "Tiểu Phong, ngươi cũng tu luyện ra chân khí rồi à? Chuyện khi nào vậy?"
Minh Ngọc Phong có chút ngượng ngùng đáp: "Ta... Đại khái là 15 ngày trước..."
Minh Phồn Tinh nói: "Vậy ngươi thật sự rất có thiên phú, ta hôm qua mới tu luyện ra chân khí thôi! Đúng rồi, ngươi đi tìm giáo tập chưa?"
Minh Ngọc Phong gật đầu: "Ta đã đi rồi, trên đệ tử bài có thêm một vài ký hiệu."
Minh Phồn Tinh vỗ vai hắn: "Vậy thì tốt, trở nên càng mạnh mới có thể đi xa hơn! Nga, ngươi ăn cơm chưa?"
Minh Ngọc Phong lắc đầu: "Còn chưa, ta vừa mới đến."