Giám định: Kim hệ pháp quyết Lưu Kim Quyết tầng thứ nhất, Thủy hệ pháp quyết Thiên Thanh Quyết tầng thứ nhất, Mộc hệ pháp quyết Sinh Tức Quyết tầng thứ nhất, Hỏa hệ pháp quyết Kiểu Dương Quyết tầng thứ nhất, Thổ hệ pháp quyết Băng Thổ Quyết tầng thứ nhất, Phong hệ pháp quyết Liệt Phong Quyết tầng thứ nhất, Lôi hệ pháp quyết Vạn Lôi Quyết tầng thứ nhất, Băng hệ pháp quyết Băng Sương Quyết tầng thứ nhất, Độc hệ pháp quyết Hủ Độc Quyết tầng thứ nhất.
Năm cái đầu tiên không cần phải nói, là Kim Thủy Mộc Hỏa Thổ Ngũ Hành Pháp Quyết tầng thứ nhất, phía sau là các loại pháp quyết tu luyện linh căn biến dị.
Không có Ám hệ pháp quyết, trách không được Tần Cửu Châu dù tu luyện thế nào cũng không sinh ra được chân... Linh khí!
Mà hắn hiện tại có được linh căn là Thủy linh căn và Mộc linh căn, hai loại linh căn này có cường độ giống hệt nhau, hoàn toàn có thể đồng thời tu luyện hai loại pháp quyết này.
Có được Cầm tâm pháp hợp tập, bọn họ đều nóng lòng muốn mở ra xem ngay, nhưng...
Nói thế nào nhỉ... Chắc không tiện vừa đi vừa xem thế này.
Trương Lạc Dương khẽ giật khóe miệng, "Cái này nhất định phải ở nơi yên tĩnh, tĩnh tâm tĩnh thần, nếu không......"
Minh Phồn Tinh cũng chỉ liếc qua loa, "Đây đều là tâm pháp, tu luyện tâm pháp tự nhiên phải trầm tâm tĩnh khí, cứ thu lại rồi về xem sau."
Chu Hải Minh cất tâm pháp, "Đói bụng rồi, đi ăn cơm thôi."
Minh Sơn cũng có chút xem không hiểu, bèn thu tâm pháp, chỉ có Minh Ngọc Phong là vẫn luôn xem từ nãy đến giờ, cuối cùng ánh mắt dường như dán chặt vào một trang nào đó.
Sau khi Minh Phồn Tinh phát hiện tình huống của hắn, theo bản năng thò người tới nhìn thoáng qua: Phong hệ Liệt Phong Quyết tầng thứ nhất.
"Thật tốt!" Minh Ngọc Phong cũng là nhân vật lợi hại, rốt cuộc Phong hệ đơn linh căn, thiên phú điểm siêu 100!
Minh Ngọc Phong sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Minh Phồn Tinh, ánh mắt có chút hoảng loạn: "Ta..."
Minh Phồn Tinh khẽ mỉm cười: "Xem ra, thiên phú của ngươi hẳn là tương đối tốt, chỉ cần nhìn thoáng qua thân thể ngươi liền tự động lựa chọn giúp ngươi rồi."
Minh Ngọc Phong ngốc nghếch nhìn hắn, trong ánh mắt toàn là mờ mịt.
Minh Phồn Tinh cũng không nói nhiều: "Chờ ngươi trở về thử tu luyện một phen, sẽ tự minh bạch ý ta."
Minh Ngọc Phong cái hiểu cái không gật gật đầu, tay đang nhéo thư tịch thoáng dùng sức.
Trương Lạc Dương bọn họ đều thò người tới xem: "Không phải chứ? Nhanh như vậy liền chọn xong? Vậy ta cũng phải nắm chặt! Không thể bị các ngươi bỏ lại phía sau!"
Chu Hải Minh thở dài: "Đâu có đơn giản như vậy? Đi nhanh đi."
Minh Sơn nói: "Ta cứ cảm thấy giáo tập đối với chúng ta thái độ có cũng được, không có cũng chẳng sao."
Trương Lạc Dương đáp: "Có gì kỳ quái đâu? Rốt cuộc chúng ta vừa mới vào võ quán, có thể ở lại hay không còn chưa biết nữa mà? Toàn bộ đối xử bình đẳng khẳng định là không thể nào."
Chu Hải Minh tiếp lời: "Tình huống kỳ thật còn gấp gáp hơn so với chúng ta tưởng tượng, toàn bộ võ quán thái độ đều giống nhau, đối với đệ tử vô pháp tu luyện ra chân khí... là không muốn lãng phí thời gian."
Thấy bọn họ càng nói càng tiêu cực, Minh Phồn Tinh vội vàng nói sang chuyện khác: "Được rồi, có thể tu luyện ra chân khí hay không, chẳng phải về sau sẽ biết sao? Hiện tại đi ăn cơm trước đã!"
Minh Ngọc Phong cẩn thận đem sách vở thu lại, đi theo phía sau bọn họ bước nhanh rời đi.
Bọn họ đầu tiên muốn đến thực đường của võ quán. Rất nhiều đệ tử có tiền không sợ tốn thời gian đều ra ngoài ăn, nhưng đối với mấy người bọn họ mà nói, ăn ở thực đường vẫn tốt hơn, dù sao cũng tiết kiệm tiền và thời gian.
Vả lại, hiện tại quan trọng nhất với bọn họ chính là tu luyện ra linh khí. Mấy chuyện khác, chờ đến khi tu luyện ra linh khí, chính thức có được thân phận đệ tử võ quán rồi tính sau.
Minh Phồn Tinh thấy thiên phú điểm của mình vẫn có chút nguy hiểm.
Bất quá, cũng không cần sốt ruột, còn kém 8 điểm nữa là có thể khiến hai loại linh căn đều đạt tới 50 điểm thiên phú, về thời gian cũng chiếm cứ nhất định ưu thế.
Đồ ăn ở thực đường xác thật rất ngon, đương nhiên so ra thì không bằng tửu lầu, tiệm cơm bên ngoài, nhưng bọn họ cũng không cảm thấy có gì không ổn.
Ăn cơm xong, mọi người cáo biệt nhau, Minh Phồn Tinh cũng trở về học xá của mình.
Khi hắn đi vào sân, nhìn thoáng qua học xá vách bên cạnh đóng chặt cửa. Tần Cửu Châu vẫn luôn tu luyện, chưa từng ra ngoài. Thật đúng là chăm chỉ khắc khổ, không hổ là nam nhân có thể làm vai chính.
Hắn nhanh chóng thu hồi tầm mắt, lập tức trở về học xá, tay ôm hợp tập tâm pháp, khoanh chân ngồi trên giường, bắt đầu lật xem.