Giang Vô Nguyệt hơi há miệng, nhất thời không biết nói gì, hắn vốn dĩ cũng cảm thấy lần này Minh Phồn Tinh hành động có chút cổ quái, có điều không nghĩ tới lại là vì điều này.
Đến khi Phương Hải Diệc nhắc nhở, hắn mới giật mình phục hồi tinh thần.
"Đúng rồi, có điều ta... ta chỉ là có chút lo lắng thôi."
Phương Hải Diệc an ủi hắn: "Tuy rằng không biết hắn... Bất quá, nếu Minh đạo hữu đã nói vậy thì chúng ta cũng nên nhanh chóng rời khỏi đây thôi."
"Yêu thú đang hướng bên kia kéo đến, Minh đạo hữu lại chạy ngược hướng, vậy chúng ta liền chọn hướng khác vậy. Ta đi bên này, ngươi đợi lát nữa tự mình xem xét rồi quyết định."
Phương Hải Diệc lại vô cùng tốt bụng nhắc nhở Giang Vô Nguyệt, hình như lo lắng hắn quá thật thà, để bụng những chuyện vụn vặt không muốn rời đi.
"Đúng rồi... Ngàn vạn lần đừng nghĩ ở lại. Ngươi nên tự lượng sức mình đi, ở lại thì ngươi còn không đủ cho yêu thú kia đánh một chút đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT