"Tuy rằng võ quán không cấm chơi đùa trong học xá, nhưng một viện có năm học xá, các ngươi chơi đùa có thể sẽ ảnh hưởng đến các đệ tử khác, đến lúc đó gây ra phiền toái không cần thiết."

"Vậy nên rất nhiều đệ tử võ quán nếu có tụ hội hay hoạt động gì đó đều sẽ ra ngoài võ quán giải quyết."

Trừ phi là hạng ăn chơi trác táng, ngay cả Kim Châu võ quán cũng không để vào mắt, tỷ như đám thiếu gia Kim gia.

Mọi người đều gật gật đầu, xem ra quy củ của võ quán vẫn là rất nhiều, hơn nữa đều rất có đạo lý, chứ không phải tùy tiện đặt ra.

Tần Cửu Châu vừa dẫn bọn họ đi vào trong, vừa vòng một chút đường xa, đưa bọn họ đi tham quan các địa phương của Kim Châu võ quán.

"Nơi này là sân luyện công, rất nhiều đệ tử võ quán đều sẽ tu luyện công pháp ở đây, thậm chí thường có thể tìm được sư huynh đệ luyện công cùng loại để luận bàn."

"Còn kia là lôi đài, đôi khi sư huynh đệ có xung đột, liền sẽ lên lôi đài giải quyết. Kim Châu võ quán cấm đệ tử tư đấu trong võ quán, thậm chí là trong thành. Ngày thường tỷ thí cũng giải quyết ở bên đó, sau này các ngươi sẽ biết."

Minh Phồn Tinh nhìn sân luyện công, số lượng đệ tử toàn bộ Kim Châu võ quán ước chừng khoảng 3000 người. Sân luyện công này xác thật đủ lớn, bằng không cũng không chứa được nhiều người như vậy.

Còn về lôi đài bên kia, đại khái có 30 cái. Con số này tính là nhiều sao?

Tần Cửu Châu chỉ giới thiệu đơn giản một chút, "Đi thôi, ta dẫn các ngươi đến địa phương tiếp theo. À phải rồi, các ngươi có muốn đến học xá trước không?"

Minh Phồn Tinh đáp, "Không sao, Tần sư huynh, chúng ta cũng rất hứng thú với những nơi khác của Kim Châu võ quán."

Tần Cửu Châu cười gật đầu, "Vậy thì tốt, đi thôi."

Trương Lạc Dương và Chu Hải Minh đều xem đến mê mẩn. So với kiến trúc và trang trí bên trong Kim Châu võ quán, những thứ mà bọn họ vốn cho là xa hoa ở Kim Châu thành kia căn bản chỉ là tầm thường.

Minh Sơn và Minh Ngọc Phong đi theo phía sau cũng đều bị cảnh sắc xung quanh hấp dẫn tâm thần. Có điều rất nhanh Tần Cửu Châu liền phát hiện Minh Ngọc Phong thu hồi tầm mắt, lén lút liếc nhìn Minh Phồn Tinh đang đi phía trước.

Tần Cửu Châu nhướng mày, Minh Ngọc Phong này... Cảm giác có chút thú vị à.

Tiếp đó, Tần Cửu Châu lại dẫn bọn họ đi những nơi khác của Kim Châu võ quán, có Công Pháp Các, Vũ Khí Các, Tàng Thư Lâu, Nhiệm Vụ Đường, vân vân.

Minh Phồn Tinh không ngờ Kim Châu võ quán lại còn có nơi tiếp nhiệm vụ. Lúc nãy đi ngang qua, hắn liếc mắt nhìn, mấy nhiệm vụ dán ở bên ngoài, ngay cửa, đều là nhiệm vụ hộ tiêu đơn giản.

Có lẽ có những nhiệm vụ khó hơn, tỷ như nói dẹp lũ phỉ đạo chiếm cứ trong phạm vi tương ứng của Kim Châu thành chẳng hạn.

"Được rồi, nơi này là sân học xá của Minh Ngọc Phong. Học xá của ngươi ở bên trái kia, nhớ kỹ, lát nữa vào thì tự đối chiếu hào bài học xá một chút, ngàn vạn lần đừng nhầm."

Minh Ngọc Phong chớp mắt, "Vâng, cảm ơn Tần sư huynh, còn có... Thiếu gia, ta vào trước."

Minh Phồn Tinh nói, "Đi đi, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không cần gọi thiếu gia nữa."

Minh Ngọc Phong không gật đầu, nhưng cũng không phủ định, hơi khom người rồi đi vào sân.

Tần Cửu Châu sờ cằm, "Thiếu gia?"

Minh Phồn Tinh cười, Minh Sơn thì cướp lời, "Đúng vậy, ta và Minh Ngọc Phong đều là người hầu hạ bên cạnh thiếu gia. Không ngờ thiếu gia lại dẫn chúng ta cùng nhau đến kiểm tra đo lường thiên phú, cũng may chúng ta đều thực tranh đua, không phụ một mảnh khổ tâm của thiếu gia."

Ánh mắt Tần Cửu Châu sáng lên, "Thật sao? Minh sư đệ, ta thật không ngờ..."

Minh Phồn Tinh cạn lời, "Được rồi được rồi, đây cũng không phải chuyện gì to tát, đi tiếp thôi!"

Tần Cửu Châu nhướng mày, thì ra Minh Ngọc Phong vẫn luôn lặng lẽ nhìn Minh Phồn Tinh là vì cái này. Có điều Minh sư đệ hình như không vui vẻ gì khi nhắc đến chuyện này, vậy thì không đề cập nữa.

Ngay sau đó, Tần Cửu Châu đưa Minh Sơn, Chu Hải Minh và Trương Lạc Dương đến học xá của bọn họ, cuối cùng chỉ còn lại Minh Phồn Tinh đi theo hắn.

"Tần sư huynh, học xá của ta ở đâu? Chỗ này sắp đến chưa?"

Tần Cửu Châu: "Đến rồi, chính là nơi này, cùng ta vào thôi."

Minh Phồn Tinh có chút bất ngờ. Những người trước đó đều không được đưa thẳng vào viện, mà phải tự mình đi vào. Sao đến lượt hắn lại được đưa tận nơi thế này?

Tần Cửu Châu giải thích: "Trong viện này không có học xá nào trống cả. Người ở học xá này đã cùng ta tiến vào Kim Châu võ quán mấy ngày trước rồi, nên không ai ra đây cả. Cậu cứ yên tâm, võ quán đã phái chuyên gia đến quét tước sạch sẽ rồi. Có điều sau khi cậu vào ở, vệ sinh học xá phải tự mình giữ gìn đấy."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play