Hoa Thanh Mộng nghĩ đến lúc trước bọn họ thanh trừng đạo tặc ở hang ổ, hai người kia thân thủ nhanh nhẹn, thái độ quyết đoán, cùng với tốc độ giết người kia, phối hợp thêm ánh mắt lạnh nhạt, hăng hái. Đúng rồi, còn có việc hai người đối với cảnh máu chảy thành sông thờ ơ nữa.
Hai người bọn họ ăn ý liếc nhìn nhau, chỉ cần nhìn ánh mắt là biết đang nghĩ chung một điều, thế là bật cười.
Hứa Dương Bình lên tiếng, "Ăn cơm đi, đừng nghĩ ngợi nhiều. Có những người vốn dĩ không thể so sánh được."
Càng so sánh, càng cảm thấy bản thân mình là phế vật. Nhưng bọn hắn đã tính là không tệ rồi, phải tin tưởng vào chính mình mới được!
Ăn xong, Minh Phồn Tinh và những người khác rửa mặt qua loa rồi lên giường nghỉ ngơi. Cũng may sân này nhỏ, nhà ở cũng tương đối nhỏ, nhưng giường bên trong lại khá lớn.
Phỏng chừng là tính đến việc sẽ có rất nhiều người chen chúc nhau.
Có điều, từ nay về sau, mỗi năm hẳn là sẽ không có quá nhiều người đến nữa mới đúng. Mọi thứ sẽ ngày càng tốt hơn, Minh Phồn Tinh nằm trên giường nghĩ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT